"Cố Đình?" Thời Niệm gõ cửa phòng bệnh số 25, "Tôi vào được không?"
Phòng bệnh mở ra từ bên trong, là bảo mẫu Cố gia, đứng ở cửa phòng bệnh nhìn Thời Niệm, ánh mắt hơi lóe, cười nói:
"Bác sĩ Thời? Bây giờ còn chưa tan tầm sao? Hẳn là sắp rồi đấy."
Tuy ngoài miệng nói thế, thân mình lại không hề nhúc nhích, hiển nhiên là không muốn cô đi vào.
Thời Niệm cười cười, duỗi tay trực tiếp đẩy cửa ra, đi vào trong, nói:
"Nhanh thôi, lát nữa tan tầm rồi nên tôi qua đây thăm Cố Đình một chút."
"Vất vả cho bác sĩ Thời," bảo mẫu đi phía sau cô, thuận tay đóng cửa phòng tắm lại, cao giọng nói: "Tiểu thư, bác sĩ Thời tới thăm cô."
Cửa phòng tắm đóng quá nhanh, Thời Niệm cơ hồ cái gì cũng không thấy, chỉ ngửi thấy trong phòng có mùi máu tươi nhàn nhạt xen lẫn mùi nước sát trùng của bệnh viện, cảm giác vô cùng đè nén.
Trong phòng có chút âm u, toàn bộ rèm cửa đều được thả xuống, Cố Đình nằm trên giường bệnh, biểu tình không rõ lắm, nghe được cô tiến vào thì chỉ "Ừ" một tiếng, giống như là chẳng có phản ứng gì.
Thời Niệm cau mày, đưa mắt nhìn những người khác trong phòng, bảo mẫu tuy rằng không ít nhưng lại chẳng có người nào quan tâm.
Phòng 25 là phòng tốt nhất Bệnh khu này, ánh sáng tốt, thông gió thông khí, đối với người hậu phẫu thuật thì đay là hoàn cảnh điều dưỡng cô cùng tốt, sao lại bị bọn họ biến thành thế này?
Thời Nệm trực tiếp đi đến bên cửa sổ, "Thứ lạp ____" một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-muc-co-chap/215613/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.