Buổi chiều, lúc tan tầm, nghe được mấy cô bé thảo luận cuối tuần đi đâu chơi, tổ chức sinh nhật cho cô bé tên Phàm Phàm.
Thời Niệm khựng lại, đột nhiên nghĩ ra cô còn chưa biết sinh nhật Cố Thành.
Nếu có thể biết sinh nhật hắn, đến lúc đó lại cho hắn một cái kinh hỉ....
Thời Niệm cong môi, như vậy không tệ lắm nhỉ?
Nhưng làm sao để biết sinh nhật Cố Thành đây? Hỏi trực tiếp thì không tốt lắm, hay là xem chứng minh thư? Nhưng mà đâu có lí do nào hợp lí để lấy thẻ căn cước của hắn chứ, hay là đi hỏi bí thư Trương?
Không chờ Thời Niệm nghĩ xong thì có thông báo cấp cứu, Thời Niệm lập tức vào phòng giải phẫu, chờ đến lúc xong thì đã hơn 8 giờ.
Buổi tối mùa thu hơi lạnh, mấy ngày hôm nay đều có mưa nên bồn hoa vô cùng ẩm ướt.
Thời Niệm nhìn tin nhắn trên di động, lúc 6 giờ Cố Thành đã gửi tin nhắn tới, hỏi cô tan tầm chưa.
Cô đang bận nên không chú ý, cũng không trả lời lại.
Thời Niệm: [Em vừa tan tầm, anh về rồi sao?]
Mãi đến lúc ra khỏi cửa lớn bệnh viện, bên kia cũng không nhắn lại, Thời Niệm đúng ở cửa lớn ngó trái ngó phải, không thấy xe Cố Thành đâu, nghĩ hắn hẳn là chờ cô lâu quá nên về rồi. Nghĩ vậy, cô quay người, chuẩn bị mượn một chiếc xe đạp công để đi về.
Mới vừa đến lán xe đạp, di động còn chưa kịp lấy ra, liền nghe thấy tiếng còi ô tô bên đường cái.
Thời Niệm nhìn qua, sửng sốt, phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-muc-co-chap/1168187/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.