"Em muốn giúp hắn sao?"
Thanh âm khàn khàn mà nặng nề, vô cùng rõ ràng giữa cầu thang an tĩnh.
Giúp hắn sao?
Trong khoảnh khắc, Thời Niệm thất thần.
Cô là bác sĩ, Cố Vũ lại xảy ra chuyện ở bệnh khu của cô, về lí cô hoàn toàn không thể mặc kệ hắn.
Không những phải xử lí vết thương cho hắn, còn phải bảo đảm không để lại di chứng, thậm chí, sau đó còn phải đi trấn an bệnh nhân của bệnh khu.
"Giúp sao?"
Cố Thành nhìn cô, môi mỏng mím chặt, thanh âm vừa gấp vừa vội.
Thời Niệm im lặng, khóe mắt liếc về phía Cố Vũ ngã ngồi dưới đất, trên mặt xanh xanh tím tím, vết thương chồng chất, còn có cả máu từ khóe miệng chảy xuống.
Ngoài cửa cầu thang, Đỗ sư tỷ và Tiểu Kiều vô cùng khẩn trương liếc cô một cái, vẻ mặt đầy lo lắng nhìn người dưới đất.
Muốn tiến lên hỗ trợ, lại e ngại Cố Thành.
Thật ra, cô cũng không cần phải giúp....
Cố Vũ có nhiều người quan tâm lo lắng như vậy, không cần cô cũng....
"Sẽ sao?"
Mãi không thấy Thời Niệm trả lời, Cố Thành nôn nóng, vô thức tăng thêm lực tay, kéo người vào trong ngực.
Cố Thành dùng sức rất lớn, Thời Niệm bị hắn giữ cằm, đầu ngửa lên, mày nhíu lại, biểu tình có chút thống khổ.
"Đau...Đau, Cố .... Cố Thành, anh làm tôi đau quá."
Đau?
Cố Thành ngẩn người, lập tức buông tay, nhìn cằm Thời Niệm sau khi bị hắn véo đã đỏ ửng lên.
Đỏ đến chói mắt.
"Tôi, tôi, tôi làm em đau?"
Cố Thành luống cuống, khó tin nhìn bàn tay mình, hắn hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-muc-co-chap/1168163/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.