Đèn nê-ông nhấp nháy trên bầu trời của thành phố, chiếu ra những tia sáng tím nhàn nhạt.
Cuối tuần, đèn trên đường về nhà lờ mờ, ngẩng đầu lên, tán lá xanh um của cây ngô đồng đương lúc rơi rụng trong đêm, trong tiếng rơi xào xạc, cô đánh ngáp một cái, nhảy qua một hòn gạch nằm giữa đường.
Trong tiếng ve kêu, hơi nóng oi bức cũng dần giảm nhiệt.
Có rất nhiều xe đỗ hai bên đường nhỏ, ẩn chỗ giao nhau giữa ánh sáng và bóng râm, không phân biệt rõ màu sắc.
Trên đường chỉ có một mình cô, Nhâm Viện Viện ngâm nga khe khẽ, đầu ngón tay trượt từ chiếc xe này đến chiếc xe khác, làm những hạt bụi nhỏ bám vào vân tay.
Kia.
Hyundai.
BMW.
Jeep.
Jaguar.
(Đây là những hãng ô tô nổi tiếng thế giới)
Lại là một chiếc Hyundai.
“…”
Đầu ngón tay bỗng dừng lại ở đuôi xe.
Cô cứng người ở tại chỗ hai giây, sau đó tiếp tục đi lên phía trước, một tay nắm chặt cầu vai ba lô, tay kia nắm lấy điện thoại di động trong túi.
Cố gắng bình ổn hô hấp, cô liếc mắt nhìn khúc quẹo ở cuối đường một chút, sau khi đi vòng qua chỗ đó, cô chạy như bay qua cánh cổng đơn của tiểu khu trước mặt, ngồi xổm dưới đất, tay run run nhấn mở điện thoại di động.
Tay lạnh toát, chạm vào vài lần cũng không có phản ứng.
Nhâm Viện Viên thử ba bốn lần, cuối cùng cũng mở được điện thoại.
“Xin chào, khu trung tâm chỉ huy xin nghe.”
Đầu máy bên kia là một giọng nam trầm thấp.
“Anh.. xin chào, tôi muốn báo án.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-mam-xoi-va-chu-cho-gia/131559/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.