Edit:Shiba (Trinh Hoàng)
"Chúng ta ở bên nhau đã...?Tôi muốn nói là chúng ta đã..."Giọng cô càng ngày càng nhỏ "Đã làm gì rồi sao?"
Không thể hiểu được "Nói to lên, đã làm cái gì?"
Tim Hứa Lê đập bình bịch, chuyện đó cô tuyệt đối nói không nên lời, cũng không biết lấy dũng khí từ đâu ra, cô tiến lên hai bước, mở lòng bàn tay Lục Gia Hành ra viết chữ "Ái"
Làm tình.
Ngón tay mềm mại như là lông chim quét trên lòng bàn tay anh, Hứa Lê lùi về sau hai bước, thành thật đứng im.
Lục Gia Hành dường như sửng sốt hơn mười giây, buổi tối một tiểu cô nương chạy đến phòng anh, hỏi anh rằng hai người đã làm tình với nhau hay chưa?!!
Có thể sao.
Anh từ nhỏ đã đi học ở trường quý tộc tư nhân, trường học quản lý nghiêm khắc, nếu không phải bị bệnh hoặc chuyện quan trọng thì không cho nghỉ học. Triệu Đình dạy anh đau đầu xin nghỉ nói trên đầu có bệnh hay không đi bệnh viện cũng không kiểm tra ra được.
Lục Gia Hành bỗng nhiên nổi hứng thú muốn thử xem nha đầu này mất trí nhớ rốt cuộc là thật hay giả.
Anh nhướng mày, ném khăn lông cười khẽ nhấc chân bước tới. Hứa Lê theo bản năng mở cửa muốn chạy, cửa bỗng bị một cánh tay lớn đẩy đóng sầm lại.
Hứa Lê dán người lên cánh cửa, biết vậy đã chẳng làm, giải thích "Bác sĩ nói hỏi những chuyện trước kia sẽ giúp khôi phục kí ức, nhưng mà nếu anh không muốn thì tôi không hỏi nữa"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-le-nho-ngot-ngao/2137791/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.