Không thể mãi dây dưa được, lại còn về mấy cái video trên mạng thật khiến Trúc Linh mệt mỏi. Như để giải đáp thắc mắc nhiều năm qua, cô từ từ đẩy Kim Dạ ra. Do cậu rất cao nên cô phải ngẩng mặt mà hỏi:
- Tôi là gì với cậu, cậu buồn thì tìm tới tôi, không muốn thì mặc kệ. Bên cậu đâu thiếu phụ nữ bầu bạn, đừng xuất hiện ảnh hưởng tới cuộc sống đang yên ổn của tôi nữa.
Trúc Linh như giãi bày những uất ức tủi thân của mình. Còn Kim Dạ không đáp mà hỏi ngược lại:
- Cậu ổn thật không?
- Rất ổn! Không có cậu thì đều sẽ ổn.
- Vậy mà phải đi ra ngoài uống rượu?
- ...
Trúc Linh lại im lặng, Kim Dạ chậm rãi đáp, từng câu từng chữ rất rõ ràng.
- Cậu là Trúc Linh, là người bạn mà Kim Dạ tôi không thể quên được, là cô gái mà Kim Dạ tôi thích, là người phụ nữ mà Kim Dạ tôi không thể bỏ lỡ lần nào nữa.
Trúc Linh tròn mắt nhìn người đối diện, lời nói ra làm cô sửng sốt.
- Cậu....
- Không nhầm đâu, nếu muốn nghe lại, tôi sẽ nói lần nữa. Trúc Linh, tôi thích cậu, lẽ ra hôm đó tôi đã có thể nói thích cậu, nhưng... Tôi nhớ cậu rất nhiều!
- Được rồi, không cần nói thêm, đủ rồi.
Trúc Linh giờ đã là người không thiếu thứ gì, chỉ thiếu một tình yêu, mà ở đó cả hai đều thích người còn lại. Bao năm qua mơ nhiều lần như vậy, suy cho cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-khu-con-lai-gi/2755439/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.