Kim Dạ nhìn túi popcorn trong thùng rác mà buồn bã, anh dọn hai ly nước còn nguyên ở phòng khách. Một giây tức giận, anh ném bốp cái ly nước lọc trên tay. Nửa đêm, tiếng thủy tinh vỡ nghe rất vang và rõ.
Trúc Linh ra về không khóc, cô mở cửa xe cho đỡ ngột ngạt, gió lạnh phả vào còn làm cô tỉnh táo vài phần. Biết mình đã lỡ lời, cô cũng có chút thất vọng về bản thân. Nhưng lòng tự tôn cá nhân, cô lại không muốn xin lỗi người kia.
Cô không về nhà, mà tới một quán bar. Cô không tới nơi mình làm việc vì ở đó toàn người quen. Sợ bị để ý, cô còn đội mũ lưỡi trai, ngồi một mình một góc uống rượu.
Andrea lâu nay để né cặp đôi bạn thân mà hay lui tới quán bar này. Anh thường tụ tập với đám bạn con nhà giàu ở thành phố, họ thường chơi bời rất khuya. Có lẽ hình bóng Trúc Linh trong lòng quá lớn nên chỉ vừa đi qua bàn nọ, anh bèn nhíu mày nhìn cô gái đang cầm cả chai whisky mà uống.
- LinD?
Trúc Linh còn chả để ý có người gọi mình, cô vẫn ngửa cổ mà uống nhưng bị Andrea giữ chai lại.
- Hmmm, anh là ai?
Giọng này là say lắm rồi, còn không nhận ra Andrea.
- Sao em lại ở đây, Berry đâu?
- Bỏ ra, đừng có nhắc Kim Dạ với tôi!
- Hai người cãi nhau sao?
Trúc Linh cười khẩy:
- Ai thèm cãi nhau với anh ta chứ...
- Em nên về đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-khu-con-lai-gi/2755393/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.