Trở về nhà riêng của Kim Dạ, Trúc Linh rất buồn. Cả quãng đường trên xe cô đã suy nghĩ về câu nói của bố Kim Dạ rất lâu. Ông ấy nói không hẳn là sai.
Nhìn nghề nghiệp hiện tại của mình, Trúc Linh có chút ái ngại. Lấy chồng thì sẽ sinh con, cô đâu thể vác bụng bầu hay đem con đi quẩy được. Có lẽ cô cần nghiêm túc làm thêm một nghề tay trái nào đó nữa. Là phụ nữ thật là thiệt thòi, đang bay bổng với sự nghiệp yêu thích, có chồng sau này có con lại phải rẽ ngang.
Kim Dạ an ủi cô:
- Bố anh từ trước đều vậy, không phải có em mới như thế. Hồi anh mới làm người mẫu, ông ấy còn đuổi anh ra khỏi nhà cơ.
Trúc Linh gật đầu, cô nhắn cho mẹ mình là ổn cả để cho bố mẹ cô yên tâm.
***
Theo pháp luật thì Kim Dạ và Trúc Linh đã là vợ chồng hợp pháp, chỉ thiếu một cái đám cưới mà thôi. Kim Dạ gạ gẫm cô về ở nhà mình, Trúc Linh thấy nhà anh xịn xò hơn nên dĩ nhiên đồng ý.
Căn nhà của cô để không thấy phí, cô có ý định cho thuê, mỗi tháng sẽ có thêm một khoản thu kha khá.
- Em để đó đi, thi thoảng em nhớ nhà chúng ta lại về ở vài hôm. Ở đó cũng có nhiều kỉ niệm của chúng ta, anh không muốn người lạ vào ở.
Trúc Linh có chút tiếc nuối, căn chung cư của cô ở vị trí trung tâm, lại là căn góc nên nếu cho thuê giá cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-khu-con-lai-gi/2755364/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.