Năm ngày có thể cứu vãn vận mệnh của một công ty, chuyện này trước giờ khó tin, nay lại chỉ cần đáp ứng, liền có thể làm được.
Tắt di động, chặt đứt mọi liên hệ với thế giới.
Lâm Lạc Ninh không do dự.
Nếu đáp ứng nguyện vọng của Ôn Dật Hàn, như vậy tự bản thân nên tuân thủ yêu cầu. Không thể dùng tình cảm đáp lại, nên ở phương diện khác, cậu hy vọng có thể tận lực bù đắp.
Người đàn ông thái độ khác thường không dẫn cậu vào những chỗ xa hoa, đại đa số thời gian đều đi đến những nơi công cộng.
Công viên, rạp chiếu phim, thậm chí là các lễ hội.
Trong đám người rộn ràng nhốn nháo, những đôi tình nhân bước chầm chậm tâm sự, trẻ con ầm ĩ chơi đùa, rất ít người chú ý tới bọn họ. Ôn Dật Hàn cười cười dắt tay cậu, Lâm Lạc Ninh thản nhiên không cự tuyệt.
Giữa không khí gần gũi với cuộc sống này, cảm giác câu nệ cùng bất an bất tri bất giác tiêu thất rất nhiều. Đã rất lâu rồi không cảm nhận sự bình thản của cuộc sống, đột nhiên khiến người ta không thể thích ứng kịp.
Tựa hồ trong nháy mắt, ngày ước định chấm dứt sắp đến rồi.
Ngồi trong quán uống một ly trà sữa cuối cùng, Lâm Lạc Ninh ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, “Về nhà anh đi.”
Ôn Dật Hàn bất động thanh sắc cười cười, “Em định khảo nghiệm định lực của tôi hay là ám chỉ tối nay tôi sẽ được đền đáp? Em biết mà, bất luận thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-khach/1872604/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.