Công việc mới, đúng là so với trước kia tốt hơn rất nhiều. Công nhân viên chức đều rất khiêm tốn lễ độ, ăn nói không tầm thường, hợp tác cũng rất nhiệt tình.
Mà việc thích ứng với chức vị cũng không khó khăn đối với cậu. Tuy rằng ở mặt ngoài là thông qua phỏng vấn, mọi chuyện thập phần chuyên nghiệp, thái độ của giám khảo cũng cũng đủ nghiêm túc, nhưng trong lòng Lâm Lạc Ninh hiểu rõ, đó là ý của Tề Hạo.
“Lâm trợ lý, hãy đến văn phòng tôi một chuyến.” Người lãnh đạo trực tiếp nghiêm túc mở miệng.
Gõ cửa đi vào, người đàn ông ngồi ở chiếc ghế xoay tròn chăm chú nhìn một tập tài liệu, đầu cũng không ngẩng lên. “Đóng cửa lại.”
Lâm Lạc Ninh theo lời đóng cửa, quay người lại đã bị ôm vào lòng.
“Nơi này là văn phòng!” Kích động đẩy Tề Hạo ra, biết rõ không có ai nhìn thấy, nhưng không làm cách nào cho khỏi nóng ruột.
“Sợ cái gì, không ai dám không gõ cửa mà vào, hơn nữa… chúng ta đâu làm gì xấu xa đâu.” Ngoài miệng nói như thế, nhưng Tề Hạo vẫn không buông cậu ra. “Mấy ngày nay đã quen chưa?”
“Cũng được…” Vốn tưởng rằng công ty lớn sẽ cạnh tranh kịch liệt, sẽ có không ít chuyện lục đục, nhưng mấy ngày này, mới phát hiện nơi đây các đồng nghiệp khi làm việc rất nghiêm túc. Những khi rảnh rỗi liền hi hi ha ha hoà mình với nhau. Ngoài mấy cổ đông lớn, mọi người đều xấp xỉ tuổi nhau, ở chung đương nhiên cũng hòa hợp.
“Anh thấy… mấy ngày nay em chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-khach/1872580/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.