Ôm cậu sửng sốt một chút, rồi mới mạnh bạo bắt lấy vai cậu, gắt gao nhìn bờ môi của cậu, giống như muốn xác nhận lời nói vừa rồi có phải phát ra từ đây hay không.
Bị ánh mắt nóng rực của Tề Hạo nhìn thật lâu, Lâm Lạc Ninh cảm thấy mặt mình đã dần dần biến hồng.
Cảnh sắc trước mặt đột nhiên cấp tốc biến hóa, đến khi cậu lấy lại tinh thần từ trong mê muội, mới phát hiện bản thân bị đẩy đến trên giường, mà anh đang đè lên người cậu, tà ác liếm môi.
“Giờ không được đâu…” Cậu cuống quít quay mặt sang một bên, vươn tay che nụ hôn của anh. Lòng bàn tay bỗng nhiên bị liếm, cậu như bị điện giật mà rút tay lại.
Khuôn mặt tuấn lãng của anh dần dần phóng đại, Lâm Lạc Ninh khẩn trương nhắm hai mắt, nụ hôn trong dự kiến lại chậm chạp không rơi xuống. Vừa định mở mắt ra xem chuyện gì đã xảy ra, trên gương mặt đã đón một cái hôn nhẹ nhàng, lực đè trên cơ thể cũng dần mất đi.
“Quên đi, anh cũng không muốn hại em bị lây cảm.”
Tề Hạo xoay người vào chăn, ngoan ngoãn nằm, cuối cùng lại không cam lòng nói thêm một câu. “Em phải ở trong này chăm sóc anh.”
Trong lòng ấm áp, Lâm Lạc Ninh mỉm cười chỉnh góc chăn lại cho anh. “Em đi hâm nóng cháo cho anh.”
“Không cần, vừa rồi nóng như vậy, hiện tại ăn là vừa.” Tề Hạo nhận cái bát, khò khè khò khè một hơi uống cạn, thỏa mãn thở dài. “Anh muốn nữa…”
“Anh rốt cuộc bao lâu rồi chưa ăn cơm?”
“Ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-khach/135284/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.