🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cộc cộc cộc ~"



"Cộc cộc cộc ~"



Bên tai vang lên tiếng gõ nhịp nhàng, Hàn Chinh vừa cúi đầu xuống thì trông thấy hai mũi chân Mèo Con vô thức nhịp nhịp trên sàn tàu, khung cảnh đường phố ngoài cửa sổ dần trở nên quen thuộc, nhịp gõ cũng càng lúc càng nhanh.



Đôi mắt sáng ngời kia lúc thì nhìn cây khô bên trái, lúc thì nhìn tòa nhà bỏ hoang bên phải, niềm vui hiện rõ trên mặt, khóe miệng lúc nào cũng nhếch cao.



Sau khi đến ga, cậu kìm nén phấn khích đỡ Hàn Chinh xuống tàu, vui vẻ đến nỗi gót chân hầu như không chạm đất, nếu không để ý vết thương trên người Hàn Chinh thì đã kéo anh chạy chung với mình.



Đến cổng chung cư, rốt cuộc Mèo Con không nhịn được nữa, thò tay vào túi Hàn Chinh.



"Mèo mở cửa!"



Hàn Chinh nhét chìa khóa vào tay Mèo Con rồi xoa đầu cậu dặn dò: "Chạy chậm thôi, coi chừng ngã đấy."



Anh vịn lan can leo từng bước lên lầu bốn, trông thấy cửa chống trộm khép hờ, bên trong vọng ra tiếng ngâm nga của Mèo Con, chẳng biết đang hát gì nữa.



Đi vắng khá lâu nên sàn nhà bóng loáng phủ đầy bụi, có thể thấy rõ hai hàng dấu chân của Mèo Con lúc vào.



"Mèo ơi?" Hàn Chinh gọi, "Đi đâu rồi?"



"Dạ!" Mèo Con thò đầu ra khỏi phòng tắm, sau đó giơ tay lên, trên tay là một miếng giẻ được xếp vuông vắn, "Mèo lau bàn và ngăn kéo, đúng không?"



Đợi Hàn Chinh gật đầu, cậu quay vào phòng tắm làm ướt khăn lau,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-giang/3724247/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quá Giang
Chương 33
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.