Cánh tay Hạ Chi Châu vòng qua chân Ôn Ninh, bế cô lên từ trên cầu thang.
Anh xoay người xuống lầu, nhanh chóng ôm cô đến gara rồi bỏ cô vào trong xe.
Xe phóng nhanh đi, bầu trời đêm đen kịt bị tiếng rít đâm thủng.
Chờ đến lúc Ôn Ninh mở mắt tỉnh lại lần nữa thì người đã ở bệnh viện.
Hạ Chi Châu thấy cô tỉnh thì nắm tay cô, đứng lên từ bên cạnh ghế rồi nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, “Cảm giác thế nào?”
Ôn Ninh nằm ở trên giường, trên trán dán băng gạc, ánh mắt hơi rã rời nhìn anh.
Cô hốt hoảng nhớ tới trước kia có lần đã uống cà phê với đàn chị ở tầng 1 studio, lúc tán gẫu từng bàn luận một vấn đề tương tự: Lúc đàn ông có người ở bên ngoài, hoặc là trở nên lạnh nhạt hơn với vợ, hoặc là trở nên càng nhiệt tình hơn. Người trước ngay cả giả vờ cũng lười giả vờ, người sau là dối trá và tham lam, muốn cờ đỏ trong nhà không ngã cầu vồng bên ngoài phấp phới như cũ.
Không ngờ, người chồng cô vẫn luôn sùng bái yêu sâu nặng thế nhưng cũng là người sau.
Xem dáng vẻ giờ phút này ra vẻ đau lòng và sốt ruột của anh, không biết còn tưởng rằng anh và cô ân ái nhường nào, để ý cô cỡ nào.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy anh và Dương Ảnh ôm nhau, cô đã ngây ngốc tin tưởng. Giờ phút này, Ôn Ninh chỉ cảm thấy châm chọc, cười lạnh, nhắm hai mắt lại một lần nữa.
Hạ Chi Châu thấy cô khép mắt lại thì nhanh chóng chạy đến bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-doi-diu-dang/907558/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.