(Tên gốc của chương này là "男友衬衫". Mình thấy dịch sang tiếng Việt hơi bị thô nên đổi sang tiếng Anh nhé)
Ngoài trời hoàn toàn tối đen. Nơi đây cách đại học Bắc Kinh rất gần. Sự náo nhiệt ban sáng đã tiêu tán gần hết. Chỉ có thưa thớt ánh sáng le lói từ đèn neon còn sót lại.
Ngu gia giáo dục con cháu nghiêm khắc từ tấm bé. Ngu Diên rất ít khi về muộn. Tạ Tinh Triều đưa ra đề nghị như thế khiến cô do dự. Dù sao thì quãng đường cũng rất ngắn. Cho dù là buổi tối thì mười phút đồng hồ cũng đủ để đi đến khuôn viên trường.
Tạ Tinh Triều cũng không hối thúc cô mà yên lặng chờ đợi.
Lúc này, điện thoại của Ngu Diên vang lên. Là Thân Trí Nam tag cô trong nhóm ký túc xá 'Bảo bối, tối nay không về hử?'
Ngu Diên - 'Ký túc xá bây giờ đóng cửa rồi hả?'
Dư Ninh - 'Tớ vừa xuống lầu mua nước, thấy dì đã ngủ rồi.'
Trong ký túc xá đại học Bắc Kinh đều có máy bán hàng tự động. Dì thường hay ngồi ở phòng nhỏ sát cửa ra vào tầng trệt. Bình thường quẹt thẻ đi lại trong khuôn viên trường là có thể mở cửa bước vào. Nhưng một khi đến giờ giới nghiêm thì phải nhờ dì đích thân mở.
Nếu về trễ hơn nữa, lúc dì đã ngủ thì cần phải đánh thức dì dậy rồi tường trình lại. Phải điền mã số sinh viên, họ tên, số điện thoại, thời gian về. Còn phải nêu rõ lý do về muộn. Hơn nữa, phải công khai cho những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-do-tram-me/2853653/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.