Cô nhấp miệng một cái, híp mắt nỉ non nói: “Anh vội lắm sao?”
“Ừm”
Anh nằm xuống bên cạnh cô, cánh tay duỗi ra, đem cả người cô đều ôm tới trong lồng ngực mình. Nhan An An không có kháng cự, ngược lại, tìm một tư thế thoải mái nhất mà nằm.
Khi ngủ rồi, sự phòng ngự của Nhan An An trực tiếp giảm xuống con số 0, phảng phất quên mất mấy ngày gần đây vẫn còn ồn ào về việc kết hôn của hai người.
Với cô, chính mình không có nhiều hy vọng với chuyện tình yêu, nhưng xác thực vẫn luôn cố gắng trở thành một người vợ tốt.
Mà không phải giống như bây giờ, cả ngày đều đề phòng anh. Nếu sớm biết sẽ thành chuyện như bây giờ, anh nhất định sẽ không sớm như vậy, bồi cô đi gặp Nhan Tiềm.
Lúc đó là do anh quá thiếu sót.
Tư Hành nhẹ nhàng vén tóc mái ra, để lộ vầng trán bóng loáng. Đem cô ôm thật tốt trong ngực, sau đó mới chậm rãi ngủ.
Nhan An An ngày thường không có hay dậy sớm, phòng vẽ tranh có trợ lý trông coi, cũng không cần thường xuyên đi qua. Thông thường, thời điểm cô tỉnh dậy, Tư Hành đều đã rời đi.
Trong trường học, một tuần số lượng tiết dạy cũng ít, cũng không biết khi rảnh anh sẽ làm gì. Nhưng là hôm nay cô mặc áo ngủ đi xuống lầu, liền nhìn thấy Tư Hành đang ngồi ở trước bàn ăn.
Sống lưng thẳng dài, bất luận dưới mọi tình huống gì, người đàn ông này đều có vẻ tự phụ mà lạnh lùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-dao-trong-tam/2631705/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.