Nhan An An đột nhiên im lặng, căn bản Tư Hành cũng đã một đêm không ngủ, trên đường đến đây vẫn luôn chiếu cố cô.
Trên chiếc giường lớn mềm mại, Tư Hành ôm cô nằm xuống chưa được bao lâu, liền truyện đến tiếng hít thở đều đặn.
Nhan An An ngủ không được, trong lòng giống như bị cái gì đó nhéo lấy. Vì lần này đi chơi, Tư Hành đã thức đêm tăng ca vài ngày liền, buổi sáng lúc rời giường có lúc cô còn thấy trong mắt anh còn giăng tơ máu.
Cô không khỏi nghĩ tới, rốt cuộc đời trước mình đã làm nên chuyện tốt gì, mà đời này lại có thể gặp được một người như Tư Hành.
Ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng lướt qua chóp mũi anh, chiếc mũi thon cao, là một đại nam nhân, lông mi vi vừa cong lại vừa dày. Mày kiếm rõ rệt, nhìn gương mặt không phải là một cổ tức giận mà chính là sự uy nghiêm.
Nhưng thời điểm đối mặt với cô, lại vô cùng ôn nhu.
Nhan An An vốn là không còn mệt, nhưng là cái ôm của Tư Hành quá ấm áp, khiến cô nhịn không được lại ngủ thêm một giấc.
Ngủ một giấc liền chạng vạng tối, Tư Hành bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, là điện thoại từ nhà hàng gọi tới.
Bọn họ gọi tới nhằm thông báo thời gian dùng bữa tối, Tư Hành nhàn nhạt lên tiếng: “Đã biết.”
Một thân là chiếc váy dài màu xanh nước biển dài từ đầu xuống chân, chỉ lộ ra phần mắt cá chân trắng nõn. Phía trước ngực là cổ áo hình chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-dao-trong-tam/2631585/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.