Tư Hành từ đầu đến cuối đều lạnh lùng, sắc mặt vô cùng không tốt, không biến anh mở miệng nói gì đó, những người phụ nữ kia liền mất hứng hậm hực rời đi.
Tư Hành quét một vòng, rốt cuộc tìm được tiểu nha đầu của bản thân. Nhan An An thu hồi tầm mắt, tiếp tục không để ý tới anh.
“Còn tức giận?” Tư Hành hỏi cô.
Nhan An An hừ nhẹ hai cái.
“Hôm nay không nghe điện thoại, chuyên tâm bồi em, không tức giận nữa có được không?”
Nhan An An đang không vui cũng không muốn nói điều gì nữa, nhưng sắc mặt cũng đã hòa hoãn trở lại, cô thật ra không có tức giận.
Tư Hành một hai phải lôi kéo cô cùng đi bơi, Nhan An An lại không biết bơi, Tư Hành liền đi mua cho cô một cái phao.
Nhan An An nhìn phao bơi của mình rất giống với cái phao mà đứa trẻ đang chơi trên biển, cô tức giận trừng mắt nhìn anh một cái.
Tư Hành chỉ cười, sau đó lôi kéo cô đi đến biển.
Cô sẽ không bơi lội, một khi nhìn thấy nước cô có chút sợ hãi, Tư Hành nắm tay cô chậm rãi đi vào trong, sau đó càng bơi càng xa.
Đột nhiên Tư Hành đem thân mình lặn xuống, liền không còn thấy bóng dáng. Một đợt sóng biển lại ấp tới, lại càng khiến Nhan An An không nhìn thấy bóng người đâu.
Ngay lập tức tâm tình liền trở nên hoảng loạn.
“Tư Hành, Tư Hành…” Cô nhỏ giọng mà gọi, chậm rãi thanh âm cũng đã kèm theo tia nghẹn ngào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-dao-trong-tam/2631583/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.