Ngày hôm sau Nhan An An tỉnh lại, cảm giác toàn thân của chính mình giống như bị thứ gì đó nghiền qua, trên người chỗ nào cũng đau mỏi.
Lúc Tư Hành bưng bữa sáng đi và, cô trừng mắt hỏi: “Tối hôm qua anh làm gì em?”
Tư Hành cười cười: “Làm chuyện mà một cặp vợ chồng nên làm.”
Nhan An An trợn trắng mắt, dùng tay giữ lấy đồ ngủ của bản thân rồi trốn đến phòng tắm đổi sang một bộ khác, tiện thể làm vệ sinh cá nhân.
“Anh dùng ánh mắt như vậy nhìn em làm gì?” Vừa mới ra ngoài, Nhan An An liền cảnh giác mà nhìn Tư Hành, chỉ sợ người nào đó lại tiếp tục có ý đồ xấu xa với mình.
Tư Hành nhìn qua một lượt tiểu nha đầu của mình, lại dùng giọng nói ôn nhu trấn an: “Được rồi, không có làm gì em hết, lại đây ăn bữa sáng.”
“Làm gì đột nhiên lại tốt với em như vậy? Còn mang bữa sáng lên tận phòng.”
Nhan An An nói xong, cũng không nghe thấy anh đáp lại ngày, liền ngẩng đầu nhìn về phía Tư Hành. Tư Hành dùng ánh mắt đặc biệt vô tội nhìn về phía cô, “Lời này thật sự không có lương tâm, có khi nào lăn lộn xong mà anh không chăm sóc em thật tốt đâu.”
Có đôi khi Nhan An An thật sự lười đến nỗi không muốn cử động, việc rửa mặt cũng là Tư Hành ôm cô đi.
Nhan An An: “....”
Lời này sao nghe lại có chút không thích hợp, nhưng cô lại không nghĩ ra được nên phản bác như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-dao-trong-tam/2631513/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.