Sáng sớm của đầu mùa thu, màn sương mù tan để lại những giọt sương sớm vẫn còn vướng đọng trên lá.
Những cơn gió hiu hiu quấn quýt nhau lướt qua bầu trời, những đám mây đen ôm lấy nhau kéo đến quận Hải Châu.
Tôi là Trần Anh Thư, năm nay vừa lên lớp mười một, tôi sống ở cái thành phố này đã mười bảy cái xuân xanh rồi đấy.
Tôi bước xuống nhà, bố mẹ vẫn đang bật chương trình buổi sớm, hình như là 'dự báo thời tiết'.
Hôm nay lại có bão sao?
Quả là thời tiết không hợp để đi học chút nào.
Từ trong căn nhà nhỏ của tôi có thể nghe thấy một vài âm thanh mưa phùn nhẹ rơi trên mái nhà một cách nhẹ nhàng, làn gió thu thổi nhẹ vào cửa nhà khiến tôi có chút run nhẹ.
Bố tôi đang ngồi trên chiếc ghế thư giãn đọc báo, bố vừa lật trang báo vừa bảo tôi.
"Anh Thư, con ăn sáng rồi hẳn đi". Giọng bố hôm nay lại khàn hơn, có lẽ vì thời tiết hôm nay se lạnh.
"Vâng con chưa đói, nhưng mà ra chơi con sẽ đi ăn, giờ con ăn sợ không tiêu". Tôi cũng nhanh nhảu đáp lại bố.
Thấy vậy, mẹ tôi cũng xoay qua nhìn tôi.
"Ăn đi Thư, kẻo bị đau dạ dày lại ảnh hưởng đến học tập".
"Không sao đâu mà, ra chơi con ăn cùng nhỏ Hân". Tôi gãi đầu, cùng đó là nở nụ cười công nghiệp nhìn bố mẹ để bố mẹ yên tâm.
Bố mẹ thấy vậy cũng không nói gì. Mẹ mở ví ra, lấy ra ba mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-dao-chanh-chua/3354441/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.