Tác giả: Tùng Lan
Editor: Tiểu Màn Thầu
Tốc độ lên lầu càng lúc càng nhanh, Lâm Sơ bị kéo cũng phải theo tốc độ của anh, vết thương trên chân còn đau hơn lúc sơ cứu
Sắc mặt Lâm Sơ trở nên tái nhợt, Thiếu Niên phía trước vẫn không có ý định giảm tốc độ, cô nhớ lại vừa rồi đã làm gì chọc tới anh, Nhưng chân thật sự rất đau, cô thật sự muốn dừng lại, cứ như vậy thật sự không ổn
“cậu đi chậm lại được không?” Giọng cô có chút bất ổn, vì đau mà thở hổn hển.
Trần Chấp dừng lại, nhìn cô, “Tại sao?”
Suy nghĩ của Lâm Sơ hơi trì trệ, anh rõ ràng thừa biết…
Thiếu nữ rũ mi xuống, nhẹ nhàng nói: “Chân tôi đau.”
"Ân" Anh trả lời, buông cánh tay đang nắm ra. “Vậy nghỉ ngơi đi.”
"....."
Lâm Sơ muốn nói cũng không phải nghỉ ngơi, nhưng cũng hết cách phản bát, dựa vào tay vịn cầu thang bắt đầu yên lặng điều chỉnh hô hấp.
Trong thời tiết lạnn, trên trán cô xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, tóc đuôi ngựa đã xõa sau vài lần hất tung, một vài sợi tóc lòa xòa trên khuôn mặt khẽ đung đưa theo nhịp thở của cô.
Lâm Sơ đưa tay lên vuốt, tóc gãy lại rơi xuống, hai lần liền chịu thua.
Còn một tầng nữa là đến tầng 5. Cô không định làm phiền anh nữa, đứng sẵn thế để nói cảm ơn, giọng nói lạnh lùng pha chút giễu cợt của anh vang lên trong hành lang.
"Tôi còn tưởng em bị câm không biết kêu đau"
Cằm Lâm Sơ bị câu lấy theo bản năng ngẩn đầu, Cô hơi sững người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-da/212210/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.