Tác giả: Từng Lan
Editor: Tiểu Màn Thầu
Sau khi bị anh ôm lấy. Lâm Sơ cứng ngắc như khối băng. Không lâu sau vòng tay ấm áp trên vai kéo cô thuận lợi cùng rời đi.
"Chẳng phải cô nói giải quyết được sao? Mạnh miệng nói rằng ở Lâm Thành này ngoài cô không ai xử lý được sao?!"
Phía sau truyền đến tiếng Lý Tư Xảo không cam lòng rống giận.
Đại não của Lâm Sơ trở lại trạng thái bình thường. Tiếp tục đi
"trả tiền lại cho tao!" Lý Tư Xảo xúc động nói trực tiếp ra hết "tao đưa nhiều tiền như vậy để mày dạy dỗ nó. Giờ ra sao?! Trả tiền lại đây!"
"La làng. cái rắm?"
"Mẹ kiếp trả tiền cho tao!"
"Mày bại liệt! Muốn đánh nhau? "
Lâm Sơ nhắm mắt, cảm nhận một cỗ ớn lạnh từ lòng bàn chân truyền đến ngực.
- --------
Khoảng sáu giờ, cửa hàng hoành thánh chật cứng người.
Lâm Sơ lên lầu cất cặp, bước xuống bậc thang trở lại. Cùng lúc Trần Chấp bước vào Khách ở bàn trong góc vừa rời đi, Lâm Khúc đang thu dọn đống đồ dơ trên bàn
Làm xong tất cả, Lâm Khúc mời Trần Chấp yên vị. Trở lại bếp cầm bát bắt đầu công việc, Nhìn Lâm Sơ bên cạnh cau mày
"Đứng ngây ra đó làm gì, vào giúp một tay. Hôm nay khách đông hơn thường. Gói thêm vài cái hoành thánh nữa"
Lâm Sơ phản ứng đầu tiên là nghe lời. Nhưng nghĩ đến gì đó, quay lại
Lâm Khúc thấy vậy liền gọi: "Sao nữa vậy?"
Cô giơ tay giải thích: “Tay bị thương, đi thay băng khác.”
“ sao bị thương? nghiêm trọng không? "
"bất cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-da/1196309/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.