Lão Thành vội vàng la hét chạy tới giúp đỡ, Đậu Tầm ánh mắt hơi trầm xuống, rốt cuộc buông tay.
Từ Tây Lâm xấu hổ đến không dám quay đầu lại, chỉ huy Lão Thành ngà ngà khiêng Thái Kính say mèm lên xe, lúc này mới vò tóc mình, quay đầu lại hỏi Đậu Tầm đang im lặng: “Tôi tiễn cậu một đoạn hay cậu tự gọi xe?”
Đậu Tầm kẹp áo khoác, lui đến khoảng cách an toàn, dè dặt nói: “Sao cũng được.”
Từ Tây Lâm rớt cằm, không ngờ nhiều năm không gặp, Đậu Tầm lại học được “hiền hòa nhường bạn lưỡng nan để tôi”.
Từ Tây Lâm cúi đầu nhìn mũi chân mình: “Muộn quá rồi, thôi để tôi đưa cậu về đi.”
Đậu Tầm tiên sinh “sao cũng được” vui vẻ đi theo.
Từ khi ra khỏi phòng thì tim Đậu Tầm cứ đập như điên, sau sự tiếp xúc bất ngờ, khát khao chạm vào Từ Tây Lâm chợt bị kích hoạt, hơn nữa mau chóng tăng vọt theo cấp số nhân.
Hắn nhìn tay Từ Tây Lâm đặt trên tay lái, muốn đặt tay mình lên, nhìn Từ Tây Lâm mệt mỏi dùng ngón tay xoa cổ mình, hắn cũng rất muốn làm thay.
Đậu Tầm còn muốn dùng mu bàn tay cọ mặt gã, muốn ấn sợi len xù lên ở đầu vai gã xuống, muốn vuốt ve dọc theo sống lưng hơi cong lên… Hắn thậm chí muốn chiếm lĩnh phòng tắm của Từ Tây Lâm, thay sữa tắm gã tự đổi lung tung về mùi quen thuộc ngày xưa.
Đậu Tầm cảm thấy không phải ảo giác của mình, Từ Tây Lâm đối với hắn không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cua/2424386/quyen-3-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.