Đậu Tầm đứng ngẩn ra rất lâu trước cửa khách sạn, cho đến khi nhân viên phục vụ run rẩy tới hỏi, hắn mới lơ đãng đi vào.
Trong sảnh khách sạn sáng đến soi gương được trưng “cung hỉ phát tài”, cửa bày một vòng quýt vàng treo đầy tiền đồng, bầu không khí vui mừng ngày tết hất vào mặt.
Đậu Tầm im lặng lưu số di động của Từ Tây Lâm, đúng lúc này, điện thoại đổ chuông.
Trong chớp mắt, biểu cảm bình tĩnh của Đậu Tầm dao động dữ dội, song hắn lập tức thấy rõ màn hình hiển thị – Đậu Tuấn Lương.
Hắn “Chậc” một tiếng, vừa ghét bỏ vừa mất mát, trực tiếp tắt luôn điện thoại, quay người lên nhà hàng ở tầng hai.
Tầng hai khách sạn là một quán món ăn Quảng Đông dở nam dở bắc, trang hoàng xanh vàng rực rỡ như mang theo mùi cá muối đầy dầu mỡ, vừa nhìn đã chẳng muốn ăn.
Đậu Tầm được nhân viên phục vụ dẫn đi tìm Đậu Tuấn Lương.
Đậu Tuấn Lương già rồi, bóng lưng tựa hồ thấp bé hơn ngày trước một chút, không để tóc ba bảy nữa, mà cắt ngắn chỉnh tề, cũng bạc hết rồi. Ông ta mới bị Đậu Tầm cúp điện thoại, còn muốn gọi lại, một đứa bé trai tám tuổi ở bên cạnh nhảy lên nhảy xuống, tạo thành các loại chướng ngại cho nhân viên phục vụ qua lại.
Đậu Tuấn Lương không nhịn được túm nhóc con kia về, đang định quở mắng nó, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Đậu Tầm hai tay đút túi đi tới.
Đậu Tầm lúc đi, là thiếu niên tha hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cua/2424383/quyen-3-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.