Lớp 12 cuối tuần ra ngoài với đám hồ bằng cẩu hữu thì cũng được, nhưng uống rượu thì hơi khó nói, cho nên Từ Tây Lâm vốn định “lặng lẽ vào thôn, không cần bắn súng”, nào ngờ bị con chim tổ tông trong nhà và Đậu Tầm chung tay tiết lộ tung tích. Đành phải bị dì Đỗ và bà ngoại một trái một phải càm ràm, toát mồ hôi hột kéo Đậu Tầm lên lầu.
Dì Đỗ: “Cẩn thận, đừng để nó ngã.”
Từ Tây Lâm vội quay đầu lại xua tay: “Không sao, dì không cần để ý.”
Con vẹt xám thấy có người làm chỗ dựa, rất dè dặt ngậm miệng lại, thế mà Đậu Tầm còn chưa chịu bỏ qua, tập tễnh lên lầu, giữa chừng trịnh trọng quay đầu lại, giơ hai ngón tay làm hình khẩu súng, chỉ con vẹt trên giá mà tuyên bố: “Tao giết mày.”
Nói xong hắn liền “bóp cò”, cân nhắc đến vấn đề sức giật, múa may nổ súng xong, hắn còn giơ “họng” lên trên, sau đó vừa kiêu căng vừa lạnh lùng mà đi lên lầu.
Từ Tây Lâm: “…”
Phục rồi.
Đậu Tầm lên lầu thế mà còn nhận được cửa, mắt nhắm mắt mở tự mình vào phòng. Hắn đi đến bên giường, như ván quan tài thẳng đờ úp xuống, Từ Tây Lâm hoài nghi hắn bị đập đầu, vội vã lao vào kiểm tra một lần, thấy sắc đỏ ửng do say trên mặt đã rút đi, Đậu Tầm khuôn mặt trắng bệch nằm ngửa trên giường, “võ trang” trên tay phải vẫn chưa tháo, nhìn chằm chằm trần nhà, nã từng phát súng lên đó.
Người quá chén, Từ Tây Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cua/2424337/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.