Đại hôn ngày đó, Triệu Anh Tề cùng Triệu Kiểu mới hừng đông đã bị gọi dậy mặc hỉ phục.
Hài tử vẫn còn đang ngủ say. Triệu Anh Tề vuốt mắt lại gần, ngậm đầu ngực nhuyễn hồng, thay hài tử vào nghề uống sữa, đỡ phải chốc nữa làm lễ sữa tràn ra làm y phục ướt sũng. Triệu Anh Tề cũng không biết tại sao Triệu Kiểu lại có nhiều sữa như vậy, hắn ợ một tiếng no nê, ôm Triệu Kiểu còn ngái ngủ xuống giường tẩy rửa thay y phục. Thời gian mang thai Triệu Kiểu đặc biệt buồn ngủ, không mở mắt nổi, miệng nhỏ mở ra vô ý thức quét qua bờ vai Triệu Anh Tề, lưu lại hai hàng dấu rang nhỏ chỉnh tề. Hắn vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nói chuyện mang theo giọng mũi nghèn nghẹn, "Triệu Anh Tề, hôm nay đừng thành hôn, để ta ngủ thêm một lát nữa."
Triệu Anh Tề gấp đến độ suýt chút nữa quỳ xuống gọi hắn tổ tông. Hắn thật vất vả đợi tới đại hôn, làm thế nào cũng phải thành hôn trong hôm nay. Lát nữa phải có sự xuất hiện của tân nương, đột nhiên như thế này, đây là muốn mạng già của hắn.
"Kiều Kiều, ngươi cứ ngủ phần ngươi, còn lại cái gì cũng không cần lo."
Chờ khi Triệu Kiểu tỉnh lại, bản thân đã ngồi trên nhuyễn kiệu đi về phía chính điện hoàng cung. Trên đầu mang phát quan, hắn chỉ có thể gác cằm trên bả vai Triệu Anh Tề, ôm lấy cổ người kia, ngoẹo cổ ngủ.
Triệu Anh Tề nâng khăn đội đầu của tân nương lên, chen đầu vào, xoa xoa sau gáy Triệu Kiểu lay hắn tỉnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cau-rut-van/883839/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.