Trong khoảng thời gian mang thai Triệu Kiểu đặc biệt buồn ngủ.
Bên trong điện đốt địa long, ngộp cực kì, vì vậy Triệu Kiểu chỉ mặc một bộ y phục mỏng manh cùng bố tất. Bụng của hắn đã lớn đến mức không giấu được, hành động rất bất tiện, thường xuyên dính lấy Triệu Anh Tề, ngay cả ngủ trưa cũng phải có Triệu Anh Tề mới ngủ được.
Triệu Anh Tề ngày thường đều có sự vụ trong tay, đơn giản dựa vào đầu giường đầu, để Triệu Kiểu gối lên bắp đùi của hắn ngủ, trong tay chỉnh tề hai chồng tấu chương chờ hắn xem, bên trái nhiều hơn là phần chưa xem, bên phải ít hơn là phần đã phê xong.
Triệu Kiểu mới vừa tỉnh giấc trưa, còn mang theo hơi ấm của giường đệm, dụi mắt chậm rì rì ngồi dậy, ánh mắt thoáng nhìn qua tấu chương trên giường, trong nháy mắt như bị người dẫm phải đuôi thỏ, hung ác vội vàng nổi nóng với hắn.
"Sao ngươi lại mang tấu chương lên trên giường hả?"
Triệu Anh Tề nhất thời không dám lên tiếng.
Triệu Kiểu thấy hắn không lên tiếng, tâm tình càng tức giận hơn, mạnh mẽ lườm hắn một cái: "Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, tấu chương bẩn như vậy, trước khi đưa đến tay ngươi đã bị bao nhiêu người chạm qua, ngươi còn đem chúng nó thả trên giường, ngươi không chê bẩn hả."
"Trên giường là chỗ ngủ của ta và ngươi, ngươi cũng không biết lưu ý, không biết bảo vệ, sau này ai còn muốn ngủ chung với ngươi nữa. Lần sau ngươi còn như vậy, tự ngủ một mình đi."
Trong tay Triệu Anh Tề còn cầm sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-cau-rut-van/883831/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.