Chương trước
Chương sau
Bước chân vào bên trong hành lang trường cấp một, bây giờ cô cảm thấy bầu không khí mới ra dáng một lễ hội bình thường, đối lập hoàn toàn so với khuôn viên đầy người lớn tấp nập ngoài kia. Tần Hiểu tung tăng mặc kệ hai người chậm như bò phía sau có nghe được mấy câu, nó chạy tới chạy lui giới thiệu từng gian hàng của lớp trên, Thịnh Quân Hải phải mở ví ra ủng hộ rất nhiều cho các cô giáo đạt đủ danh thu.

Đi ăn một vòng tham quan từ tầng trệt lên tới tầng ba, bụng của Cố Vấn Như do ăn quá nhiều đã no căng, cô đang ngồi nghỉ ngơi trong lớp học của Hiểu Hiểu. Gương mặt hơi lo lắng nếu bản thân mình đứng dậy, cái váy xinh xắn sẽ bị rách mất nên cô cố gắng điều hòa hơi thở bình thường. Thịnh Quân Hải đứng kế bên đang che miệng cười, dáng vẻ cô bây giờ nhìn lười hơn cả một con mèo thèm ngủ. Đứa cháu trai hiểu chuyện đã đi diễn tập rồi, còn tận mười năm phút nữa vở kịch sẽ chính thức bắt đầu.

Cố Vấn Như vỗ vỗ cái bụng tròn căng lên của mình: "Ây da, cậu không ăn thì đừng có mua nhiều tới như vậy làm gì!"

Thịnh Quân Hải giúp cô cầm con gấu dâu, nhún vai tỏ vẻ anh đây không biết gì: "Béo mới dễ thương."

Cố Vấn Như lườm anh, cô bĩu môi ngồi thở thêm một chút thì đứng dậy chuẩn bị sẵn máy ảnh nhỏ để ghi lại vài cảnh tượng cho nhóc con kia. Trước khi đi cô cầm cái điện thoại vừa làm rơi khi nãy của mình, xoay tới xoay lui cảm thán: "Mày bền thật đó, hôm bữa mới thay màn hình... Hên thật lần này không sao!"

------

Đúng bốn giờ bên trong hội trường, một cô bé mặc váy dài vừa hát vừa đánh đàn dương cầm mở màng cho vở kịch âm thanh du dương, rất ngọt ngào êm tai. Hình ảnh sau đó hơi đối lập, khi nhìn thấy nữ chính Lọ Lem xuất hiện, Cố Vấn Như hơi nhăn mặt dùng ngón tay thon dài chọt chọt Thịnh Quân Hải đang ngồi kế bên, anh nghiêng đầu qua cô mới che miệng thì thầm nói nhỏ: "Lọ lem này lòe loẹt thế?"

Thịnh Quân Hải tinh ranh bắt lấy cơ hội, đôi môi kề gần tai cô thì thầm một chữ hưởng ứng: "Hửm!"

Cố Vấn Như bị luồng hơi thở ấm nóng đột nhiên kề cận, khiến cô bất ngờ mà tránh xa tên bên kia một chút. Nghĩ thầm chứ không nói ra cái câu không đúng đắn, sau đó dù vở kịch trên kia có diễn ra một cách vô cùng kỳ cục, thì cô cũng cố gắng nhịn cười không rời mắt khỏi sân khấu.

Đám học sinh đang biểu diễn lại một bộ cổ tích rất là bất ổn, cụ thể là như thế này Lọ Lem này dám bày mưu nhốt mẹ kế và hai chị gái ở nhà, còn mình thì bắt taxi đi tới lễ hội. Chuyện vẫn rất là bình thường cho tới khi người tài xế chở Lọ Lem đùng một cái biến hình như siêu nhân trong làn khói trắng phun ra từ khán đài mờ cả nhân ảnh. Cố Vấn Như trố mắt ra bệnh nghề nghiệp khiến cô đổi từ máy ảnh mini qua điện thoại mà quay phim từ lâu.

Cố Vấn Như nghe thấy Thịnh Quân Hải nãy giờ im lặng đột nhiên bật cười thành tiếng, cô vì tò mò mà căng mắt ra quan sát thử xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. "Ôi Chúa ơi!" cô chỉ kịp thốt lên một từ đó rồi vội che miệng sợ mọi người chú ý, đều làm cô bất ngờ nhất suốt ba mươi phút kia chính là người diễn bà tiên lại là Tần Hiểu.

Dáng vẻ cứng nhắc bà tiên này giống hệt như không tự nguyện vậy, Cố Vấn Như cố gắng nhịn cười không để phát ra âm thanh không đúng đắn giống tên kia. Chuyển cảnh Hiểu Hiểu đứng trên đầu xe taxi giọng điệu cau có nói với Lọ Lem: "Ta đại diện cho hòa bình và công lý, hôm nay tới bắt ngươi tội nói dối mọi người!"

Tiếng cười vang lên trong hội trường rất rôm rả, toàn bộ khán giả đều ôm bụng cười nghiêng ngả vui vẻ mà lau nước mắt. Cố Vấn Như ngây ngô không hiểu gì, không lẽ mọi người không thấy vở kịch trên kia sai kịch bản à? Hay là do cô quá nhà quê không ra ngoài xem phim nên không biết kịch thời nay đã cải biến thành như vậy?

Chuyện này nói ra cũng không quá phức tạp, vỡ diễn trên sân khấu lúc này không thuộc về lớp của Tần Hiểu. Hôm qua Thịnh Nhã Uy đã tới xem con trai mình diễn vai chị kế xong từ lâu, còn hôm nay lớp khác đang biến tấu thành một buổi biểu diễn hài hước, lúc nãy Thịnh Quân Hải bắt nó phải lên sân khấu. Thật sự không còn cách nào nên nó đã trao đổi với bạn học diễn vai bà tiên rồi xuất hiện kịp thời ứng phó với màn thiếu nhân lực trầm trọng.

Phải tới tận vài năm sau, cô mới được đứa nhóc này kể cho rõ ràng tường tận sự cố mất mặt ngày hôm nay. Nhưng hiện tại nhờ sự xuất hiện bất ngờ của một bà tiên chưa kịp thuộc kịch bản vỡ diễn Cô Bé Lọ Lem 5.0 đã thành công một cách đầy rực rỡ, mẹ kế và hai cô chị sống hạnh phúc bên nhau. Hoàng tử cũng tìm được cho mình một nàng dâu dịu dàng hiền thục nết na, Lọ Lem thì phải trả giá biến thành cô bé chăn cừu bên ngoài cánh đồng xa xa.

Cả ba rời khỏi lễ hội lúc năm giờ ba mươi phút chiều, hoàng hôn đang dần buông xuống, ánh nắng màu cam nhàn nhạt chiếu rọi hình ảnh thẳng đứng trải dài vừa đi vừa nói chuyện, của cặp đôi trẻ giống hệt như phim truyền hình đang chiếu trên đài vậy rất là nên thơ lãng mạn.

Vì ngày mai Tần Hiểu còn ở lại chơi thêm một ngày. Nên Cố Vấn Như đã yêu cầu Thịnh Quân Hải đưa mình đi siêu thị lớn mua thức ăn dùng để nấu cho đủ chất dinh dưỡng, mới vừa ra khỏi cổng trường đi bộ thêm một lúc tới bên lề đường, nơi bọn họ tham gia vào hội người giàu kém ý thức mà đậu xe.

Có một tờ giấy bắt mắt nằm trên kính chắn, chứa đôi lời nhắn nhủ của cảnh sát giao thông kẹp vào thanh gạt nước, nội dung chủ yếu là: "Tôi biết nơi này đất chật người đông, nhưng bạn tôi ơi!! Làm ơn biết giữ luật lệ cho người đi bộ chứ... Chủ yếu phạt nguội nhé, nhớ tới trình diện làm giấy tờ đóng phạt!!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.