Cũng chỉ những người chưa từng hiểu tổn thương mới dám nói, nỗi đau nào cũng sẽ biến mất. Hôm nay lúc ăn ké mì ly ở nhà Cố Vấn Như, anh đã đề cập chuyện cô nên hạn chế không được lảng vảng ở công viên nữa, chỗ bọn nhóc kia hành sự không hề có camera. Nếu lỡ có chuyện gì thì giống hệt lần trước xui rủi không ai kịp tới cứu thì mệt. Cố Vấn Như nhớ lại cái lần trong hẻm nhỏ kia, cô sợ muốn phát điên lên thì tất nhiên sẽ nghe lời của anh khuyên không bén mảng tới nữa.
Khi bầu trời đã nhá nhem tối, ông mặt trời trên cao đã tan làm từ lâu, Thịnh Quân Hải bên đây trang bị cẩn thận kỹ lưỡng tới mức đến cả người nhà sợ cũng không nhận ra anh. Sau đó anh lấy một cái bịch nilong màu đen, cẩn thận lấy mấy chai rượu trắng để sẵn trên bàn đặt vào trong, đây là kiệt tác hôm nay anh đã cất công lái xe đi rất xa để mua về. Tâm lý rất vững điềm nhiên lấy bao tay mang vào, xong anh mới mở cửa chuẩn xác canh lúc không có ai mà đi thang bộ ra khỏi tiểu khu chung cư.
Quả nhiên như đã đoán không lệch đi một cái gì trong kế hoạch, đám trẻ ranh kia đúng thật là cứ tan học là sẽ đến đây, cứ như xem hai cậu bé đang cởi bỏ quần áo trên người thành bao cát để luyện tập, cho giảm bớt căng thẳng học tập áp lực vậy. Thịnh Quân Hải lửng khửng vác cái túi đựng rượu trên lưng, anh cố ý đi lảo đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511225/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.