Lòng người là vốn là một cái gì đó rất khó đoán, đến khi đã nhìn thấu một ai đó thì tôi lại chẳng thể mỉm cười với họ được thêm nữa. Cố Vấn Như cuống cuồng chạy qua nhà của Thịnh Quân Hải một phen, cô lần này còn không thèm nhìn tờ giấy đáng ghét kia. Đằng nào cũng thuộc pass rồi nên rất nhanh đã mở cửa. Khó hiểu vừa qua đến bên đây, cách vách Tiểu Ngư bên kia thay phiên gào, lúc này cô đột nhiên phát hiện cách âm giữa hai căn hộ không hề tốt chút nào.
Ngay cả tiếng mèo kêu không quá lớn mà còn có thể nghe rõ tới như vậy, đau đầu nghĩ tới cảnh tượng bình thường cô la hét om xòm, không phải cậu ta đều nghe rõ không sót chữ nào hay sao? Cắn môi tức muốn sôi máu, cô quyết định muốn tố cáo quản lý Ninh, rõ ràng ông ta giới thiệu nhà cách âm siêu tốt mà. Bây giờ rành rành ra trước mặt, tóm lại ông ấy là lừa đảo. Khóc thầm trong lòng nhiều một chút "huhu" cô nhớ lại mấy cái khoảng khắc, mình la làng hú hét không biết tên bên đây nghe xong sẽ phỉ báng chọc quê sướng lắm.
Không có thời gian, trước mắt mặc kệ vụ này đi, cô đang lo lắng vì sao hai con mèo đột nhiên lại đứng cạnh bức tường rồi khóc lóc như thế, Cố Vấn Như sờ đầu A Quả nhưng nó vẫn cứ gào lên. Không hiểu lý do là vì sao, nên cô có hơi phiền não, tự hỏi không lẽ là do thức ăn mình mua có vấn đề? Cố Vấn Như nghe tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511211/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.