Suốt từng ấy năm anh vẫn luôn yêu em như vậy, nhưng anh lựa chọn cách quan tâm theo một kiểu không giống ai cả. Không nói chuyện, không lộ mặt, đóng vai một kẻ ngoài cuộc ẩn mình che ô lặng lẽ đứng sau hiên nhà ngắm em. Cố Vấn Như không tọc mạch thêm, cô cũng đóng cửa trở lại phòng, định bụng ngủ nướng một chút, thì đột nhiên nhớ đến không biết A Quả bên kia đã ăn gì chưa? Thế là cô lấy điện thoại đặt thức ăn nhanh giao tới dưới chung cư, úp mặt vào gối tự vấn nợ nghiệp kiểu này trả khi nào mới hết cho cậu ta đây.
Thịnh Quân Hải hôm nay đúng là có trận đá giao lưu thật, vốn dĩ khác khu vực nên Thân Hoa cũng lười tham gia náo nhiệt. Đột nhiên huấn luyện viên trưởng nói rằng ông ấy có ghi danh cho đội mình thử sức, nào ngờ lại thực sự bị bốc thăm trúng ngay trận đầu. Không còn cách nào, thế là cả đội hình chính thức cho tới dự bị đều phải vắt chân lên cổ mà bay tới đó, trong ngày theo lệnh.
Loài người là một sinh vật có sẵn bản tính tham lam trong linh hồn, anh nắm bắt thời cơ rất tốt, một phát ăn ngay tận dụng cơ hội như một chiến thuật đầy sự lắt léo. Nói không ngoa muốn qua sông phải bắt cái cầu, muốn cua cô ấy phải nhờ chàng meo. Cũng không hẳn toàn bộ đều là nói dối ngoại trừ việc, bố mẹ anh khá là rảnh đang ở nhà, mà nếu thật sự họ có đi du lịch, thì anh vẫn còn người chị gái là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511209/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.