Điểm yếu chí mạng của Cố Vấn Như chính là tình yêu với loài mèo, đem bừa cái lý do này ra lừa cô là không bao giờ sai được. Thịnh Quân Hải chính thức học được bí quyết này từ hôm nay, và ánh quyết định sẽ tận dụng nó thật tốt cho sau này.
Hình ảnh bây giờ là một người chạy đi tìm mèo trong nhà mình, người còn lại đang cắn móng tay ngồi xổm trước cửa đợi anh ta trở lại. Cố Vấn Như quan sát thử xem rốt cuộc cái tên xấc xược này sống ở căn hộ nào để sau này cô còn biết đường mà né, mà khi thấy anh ta đứng ấn mật khẩu thì mắt cô triệt để biến thành hình chữ O miệng thì chữ A. Cô gào thét bên trong đầu: "Nhân duyên cái vẹo gì đang xảy ra trên người tôi thế này."
"Ai đó hãy nói cho tôi biết đây chỉ là một giấc mơ đi làm ơn, không thì triệt để đánh cho tôi một cú thức tỉnh khỏi cơn ác mộng đáng sợ này đi."
Cô đứng trước cửa nhà mình vừa vò đầu vừa bức tóc, chỉ thiếu mỗi đánh thùm thụp vào ngực tự vấn đây chắc chắn là nghiệp duyên thôi. Tới mức đổ lỗi do kiếp trước cô thiếu nợ cậu ta mấy chục ngàn đô không trả, nên bấy giờ mới ám nhau tới mức này. Sau đó lại không quên tự an ủi bản thân chắc mình chưa làm đủ việc thiện, công đức không đủ thà gặp ma chứ không muốn dây dưa vào kẻ đáng sợ này đâu.
Thịnh Quân Hải bên đây cũng phiền não không kém gì cô là bao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511193/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.