Muốn cho em tình yêu bình dị lãng mạn nhất, muốn mang đỉnh vinh quang đến dưới chân em. Muốn yêu em đến khi bầu trời sao rơi xuống, cả đoạn đường em đi liền biến thành dải ngân hà.
Cố Vấn Như đi dạo trên đường mãi cũng thấy bắt đầu thấm mệt, chắc là do bình thường cô toàn ăn rồi nằm như một con mèo, không coi tivi thì cũng là nghịch pc cả ngày. Tự thấy sức khỏe mình kém đến thua cả một người đang độ tuổi trung niên, thật ra bây giờ cô còn muốn đi mua đồ gia dụng nhưng mà chân mỏi quá. Đành phải về nhà mua hàng trực tuyến cho khỏe cái thân này thôi.
Cô mỉm cười nói trước với camera: "Mọi người nếu muốn mua đồ mà không thèm nhìn giá, hãy học hỏi tôi làm việc không ngừng nghỉ bất kể thời gian nhé." Đám fan trên mạng luôn bảo rằng lời than mệt của cô vốn chỉ là một cái cớ.
Giống hệt như bây giờ hãy để ý mà xem miệng cô thì khóc lóc trước camera, nhưng chân đã chạy nhảy tung tăng vào trung tâm thời trang, lượn qua lượn lại không thiếu một cửa hàng quần áo nào cả. Suy cho cùng cô cực khổ làm việc như vậy ấy cũng chỉ vì để hưởng thụ cảm giác tiêu tiền mà này mà thôi.
Đúng như đã nói ở nhà, cô thích gì là mua nấy thẻ đã quẹt tới nổi sắp báo động luôn rồi. Kẻ mù cũng nhìn thấy Cố Vấn Như vẫn chưa hề có ý định dừng lại, túi sách này, giày dép lông mang trong nhà này. Tạp dề cô cũng mua sẵn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-bong-bac-va-be-ca-vang/3511186/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.