Diệp Nhượng và Hoa Thanh Nguyệt đều cho rằng Sơn Thần muốn cho ba mẹ Diệp Nhượng cơ hội đền bù cho anh.
Ba mẹ Diệp Nhượng vui vẻ chấp nhận sự thật con trai mình bị thu nhỏ sau đó cùng anh trải qua giấc mộng trở về thời thơ ấu.
Ba Diệp dạy anh chụp ảnh, mẹ Diệp phổ cập khoa học cho anh về công việc của mình.
Diệp Nhượng vốn xụ mặt nhưng sau đó quen hơn anh cũng không nhịn được nở nụ cười.
Hoa Thanh Nguyệt quay về trong tộc ăn cơm một mình. Cô cắn bánh bao sau đó ngẩng đầu thấy Đại Vu đang nhìn mình muốn nói lại thôi.
“A ba sao thế?” Hoa Thanh Nguyệt chớp mắt.
Đại Vu nói: “Mưu sự tại thiên, mà thiên là ý gì thì con phải tự nghiền ngẫm.”
“Đúng vậy, thế nên làm sao?” Hoa Thanh Nguyệt không hiểu cha cô muốn nói gì.
“Con thật sự cho rằng đây chỉ là đền bù tình thân à?”
Hoa Thanh Nguyệt: “Ngoài thiếu hụt ấy Diệp Nhượng có vấn đề gì nữa đâu? Nếu muốn tình yêu thì con có!”
Đại Vu ngây ra mấy giây sau đó khó chịu.
Vu Nhàn ngồi xuống gặm chân giò.
“Sau đó một nhà ba người bọn họ bảo con về đây à?”
“Con ở đâu cũng không quan trọng.” Hoa Thanh Nguyệt nói, “Ba người bọn họ đang giao lưu tình cảm, con trộn lẫn trong ấy không phải quá không biết điều sao? Hơn nữa con cũng đói bụng nên mới trở về.”
“Nói đến cùng vẫn là con giúp cậu ta trải thảm sau đó trở về.”
“Không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-81-nan-moi-cuoi-duoc-vo/2833404/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.