Chơi Solo cả buổi, tâm trạng Dụ Diên rốt cục mới thoải mái hơn chút chút, dù không ăn gà được, nhưng trận nào cậu cũng giết được tầm năm mạng trở lên.
Buổi tối, Lô Tu Hòa online, giục cậu mau gánh cậu ta chơi, liền có mấy viewer xếp hàng muốn cậu rút thưởng.
Cậu đang định mở, thì có điện thoại gọi tới, mà người gọi lại chính là Lô Tu Hòa trong phòng game.
Không biết thằng bạn đang nghĩ gì, Dụ Diên hơi do dự, tắt micrô tiếp điện thoại. [tắt mic trong game nhé.]
"Gì vậy?"
"Dụ Diên, bữa nay ông đừng kéo viewer nữa." Lô Tu Hòa nói, "Tiểu Thụy cùng Ba Ba đang onl, vừa nãy tìm tôi, nói là muốn chơi cùng tôi với ông."
Tiểu Thụy cùng Ba Ba là bạn bè thường hay chơi cùng quán net với Dụ Diên, sau đó bọn họ thi lên đại học, dần dần cậu cắt đứt liên hệ với bọn họ.
"OK, cậu bảo bọn họ vào đi."
Rất nhanh sau đó, bốn người ở chung một phòng.
"Cái quỷ gì vậy, ngồi canh ở Trực tiếp cả ngày trời, kết quả là không chơi cùng viewer? Lãng phí thời gian của tôi quá."
"1, đi đây, chán."
"Không xem thì cút, tìm cảm giác tồn tại à?"
Dụ Diên ngoảnh mặt làm ngơ với những bình luận này.
Có người nói thoát live, nhưng người xem Trực tiếp không những giảm mà còn tăng. Hơn nữa ngày hôm qua cũng xem như cậu rút ra được bài học, tuy trước đó vận may có hơi tốt, viewer gặp phải đều rất thú vị, nhưng dù sao cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pubg-the-ky-vong-luyen/2490550/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.