Dụ Diên vẫn cảm thấy cậu đã gặp được người dẻo mỏ nhất, chính là Lô Tu Hòa.
Ý trên mặt chữ, chỉ cần cậu ta ở trước mặt bạn, chỉ cần cậu ta không bị bịt miệng, thì cậu ta có thể nói tới khi Trái Đất tận thế.
Giờ Dụ Diên phát hiện, bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn.
Chơi cũng được hai giờ, mà ông chủ mới vẫn còn nói không ngừng nghỉ.
"Tiểu Ngôn, đến anh cho bịch máu nè, anh lấy lòng em, rồi lát nếu mà anh bị nkock, em tới cứu anh nha."1
"Tiểu Ngôn đến đây, trong game chúng ta lái xe hóng gió. Chờ lần sau anh đến Mãn Dương, anh dẫn em đi hóng thật."1
"Tiểu Ngôn có đuôi không? Anh lấy trái tim anh đổi với em."
Ý hắn là chỉ đuôi súng M416.
Dụ Diên dù có ngốc, cũng nhìn ra người ta đang cố ý nói mấy lời ám muội.
Tuy rằng khá hay để thu hút bình luận, nhưng cậu không thích không muốn dùng cách này để thu hút người xem.
"Ông chủ." Cậu khách khí xuống nước tháo đai lưng đầu hàng, "X2 tôi vừa cho số 1, nếu lát nữa tìm được sẽ đưa cho anh, anh cũng đừng Gay tôi."
Chu Ngôn im bặt, lại như đùa nói tiếp: "Bình thường không phải cậu hay Gay với số 1 sao, sao đến anh đây thì lại vậy, đừng đối xử khác nhau thế chứ."
Không ngờ người nọ lại kéo Dịch Sâm vào, Dụ Diên choáng váng.
Bình thường cậu cũng nói kiểu thế với 1 sao? Không đúng đâu nhỉ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pubg-the-ky-vong-luyen/2490514/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.