Chu Ngôn giận muốn điên người, hắn gõ mạnh cành cạch lên bàn phím, làm vang vọng cả văn phòng.
Thật vất vả gõ xong một câu chế giễu, như trút ra sự tức giận gõ mạnh xuống phím Enter.
Chẳng ngờ dòng chữ không được gửi lên, mà trên website còn bắn ra một cửa sổ - -
[Vĩnh viễn không bao giờ ăn gà bị quản phòng kick khỏi Trực tiếp.]
"666666."
"Hai người này cứng vãi luôn ha ha ha ha ha ha ha ha ông trời ơi."
"Nếu tui mà là ông chủ kia có mà tức chết luôn quá ha ha ha ha."
"Xin lỗi ạ...Tui hỏi tí, cho ông chủ khoác hoàng mã chủ yếu là để nổi bật hơn thôi mà nhỉ. Tôi nhớ ở các live khác, ông chủ không thể kick người xem."
Dụ Diên cũng sững sờ, nhưng cậu mau chóng phản ứng: "Người khác không được, nhưng 1 thì được."
Nói xong lại cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, cậu lại bổ sung thêm một câu, "...Là tôi để ngài ấy kick."
Dịch Sâm cười ra tiếng, thầm nghĩ kỹ thuật nói dối của người này thật kém.
Trận game thứ hai, mấy cô Đoàn Đoàn cứ muốn phải nhảy Pochinki để cảm nhận vui vẻ khi vừa đáp dù là bắn nhau loạn xạ, kết quả là vừa đáp dù thì ba người thành hòm.
Dụ Diên một thân một mình mở đường máu, mang theo vật tư giàu có của cả thành đánh tới bo cuối.
Game chỉ còn sống năm người, cậu nín hơi nằm nhoài lẫn vào cỏ, căng thẳng quan sát bốn phía.
Lúc này, trong tai nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pubg-the-ky-vong-luyen/2490504/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.