Ngày hôm sau, tầm mười giờ Mạc Nam Thành kêu gọi trả phòng.
Tới tham dự sinh nhật hắn đều là người bận rộn, còn phải chạy về Tấn Thành họp.
Dịch Nhiễm ngáp một cái: "Anh Thành, hay là các anh về trước đi, em ngủ thêm mấy tiếng, tự đặt vé mới về sau."
"Lên máy bay ngủ tiếp đi." Mạc Nam Thành nhìn xung quanh, "Anh em đâu?"
"Hả? Không biết, anh không thấy anh ấy sao?" Dịch Nhiễm hỏi, "Trước giờ anh ấy vẫn dậy sớm."
Dịch Sâm kéo va li tới cạnh chân, liếc nhìn người ngủ trong phòng.
Người trong đó vẫn còn ngủ say, điều hòa bật vừa đủ, cả người cậu nằm ổ trong chăn, chỉ lộ ra gương mặt tròn.
Cho dù là uống say, tư thế ngủ của cậu vẫn ngay ngắn, tư thế tối qua thế nào thì sáng nay vẫn vậy, mà một bên tóc đã bị ép tới thê thảm.
Dịch Sâm kéo vali xoay người rời khỏi phòng.
Một lát sau, anh lại quay lại kéo kín rèm cửa sổ, lúc này mới rời đi.
"Đến rồi!" Mạc Nam Thành đang định gọi điện, thì thấy người muốn tìm đang từ thang máy bước ra, "Đi thôi, đưa thẻ phòng cho họ, tự họ trả."
"Chờ đã."
Tay Dịch Sâm trống trơn, nào có bóng dáng thẻ phòng.
Anh đi tới trước quầy, giọng điệu tự nhiên: "2311, ở thêm một ngày."
Người đứng trong quầy bất ngờ, vội vàng gật đầu: "Dạ vâng."
Mạc Nam Thành nghe thấy, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó kéo người qua một bên hỏi nhỏ: "...Xảy ra chuyện gì sao? Chú dằn vặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pubg-the-ky-vong-luyen/2490490/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.