Khi một người duy trì một tình trạng quá lâu, sẽ nuôi thành thói quen, Dụ Diên thuộc loại như vậy, sữa tắm này, siêu thị gần đó bán mấy năm thì cậu dùng nhiêu đó năm.
Nghe anh hỏi vậy, im lúc mới nói: "Em dùng lâu rồi, không có đổi, rất khó ngửi hả?"
Dịch Sâm thả khăn mặt xuống: "Không, rất dễ ngửi."
Lần này tới anh mang theo một vali nhỏ, bên trong chuẩn bị sẵn quần áo phòng khi phải đi đâu đột xuất, ngoài ra còn có một xấp tài liệu.
Dịch Sâm đổi qua thường phục rộng rãi, nhìn thoải mái hơn bộ vest lúc nãy nhiều. Anh giơ tay xoa xoa tóc, hất cằm chỉ về phía ghế chơi game, "Anh ngồi đó được chứ?"
"Được, anh cứ ngồi tự nhiên." Dụ Diên nói.
Dịch Sâm không hề ngại ngồi lên ghế chơi game, đang định nói gì đó, thì thấy Dụ Diên cầm quần áo, bỏ lại một câu "em đi tắm" rồi vào thẳng phòng tắm.
Cửa phòng tắm phát ra tiếng vang.
Dịch Sâm thả tầm mắt lại vào tài liệu, nhìn mấy lần mà hiếm khi lại thấy bị mất tập trung.
Nên anh khép tài liệu lại, tựa người ra sau, quan sát bàn máy tính trước mặt.
Không nhìn thì thôi, nhìn xong lại không nhịn cười nổi.
Lúc bình thường camera chỉ chĩa vào Dụ Diên, mọi người xem video không thấy được hết đồ đặt trên bàn máy tính.
Hai bên trái phải sau màn hình máy tính được dán hai tờ giấy a4.
Trên đó được đánh máy vài hàng chữ màu đen lớn - -
Tạm edit:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pubg-the-ky-vong-luyen/2490399/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.