Mãi đến lúc tắt Trực tiếp, vẫn còn viewer đang spam khung chat, nói không nhìn thấy món quà kia mà lòng cứ ngứa ngáy, đêm nay khó mà ngủ ngon.
"Đúng dịp mai là cuối tuần, đêm nay không ngủ được thì ngày mai còn ngủ bù được." Dụ Diên tắt game, cái răng khểnh như ẩn như hiện, "Vậy mình nghỉ đây, tạm biệt mọi người."
Tắt Trực tiếp, Dụ Diên thở ra một hơi nhẹ nhõm, lúc này mới chậm rãi tắt hết các phần mềm trò chuyện: "Chờ có chán lắm không?"
"Không chán." Dịch Sâm đứng dậy, rất tự nhiên khom lưng hôn cậu một cái, "Đi, ra ngoài."
Dụ Diên ngẩn người: "Đi đâu anh?"
"Đi ăn cơm."
Hai người chạy xe đến một nhà hàng, phòng ăn yên tĩnh xa hoa, nằm ở đoạn đường trung tâm thành phố, bên ngoài trang trí rất giản dị vậy mà khi vào bên trong mới thấy xa hoa đẳng cấp cỡ nào.
Nhân viên phục vụ nhận ra Dịch Sâm, vừa thấy anh liền tiến lên đón.
"Chào sếp Dịch." Nhân viên phục vụ cười nói, "Để tôi cầm áo khoác treo lên giúp anh cùng vị tiên sinh này."
Dịch Sâm đang định cởi áo khoác, thì phát hiện Dụ Diên đang nhìn ngó xung quanh, xem ra không được tự nhiên lắm.
Động tác cởi áo cũng chậm lại.
Dụ Diên không nhận ra anh đang nhìn mình, mím môi đang định cởi áo thì cánh tay bị người nắm lại.
Dịch Sâm mở miệng ngăn cậu: "Không cần cởi."
Dụ Diên chết lặng nhìn cậu dẫn ra khỏi phòng ăn.
Trong thang máy, Dụ Diên hỏi: "Sao vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pubg-the-ky-vong-luyen/2490352/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.