Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đường bay của trận Squad cuối cùng nối từ Zharki tới Novorepnoye. (*1)
Sau khi lên máy bay, Giang Miểu nói: “Vẫn chơi như ván trước, Chu Thiên, Ngôn Túc, hai người nhảy ở đầu đường bay lấy xe tới Pochinki tìm vật tư. Tôi và Húc sẽ tới cảng Novorepnoye.”
Diệp Húc: “Không đi cảng Georgopol sao? Nhảy ở đó thì chạy bo dễ hơn.”
Giang Miểu điều khiển nhân vật nhảy khỏi máy bay, Diệp Húc lập tức đuổi theo. Giang Miểu nói: “FT thường hay nhảy ở Novorepnoye.”
Diệp Húc hiểu ra, Giang Miểu muốn đi gặt đầu của đội FT.
Hiện tại tổng điểm của chiến đội FT đứng hạng nhất, bọn họ nhất định sẽ tản ra hành động chứ không tụ tập cả bốn người một chỗ. Phân đội đột kích của Nhan Nhất Thiên và Thu Thu hẳn sẽ đi hỗn chiến với đội khác để lấy thêm điểm, đồng thời kéo giãn khoảng cách giữa bọn họ và đội TCO đứng thứ hai.
Có tất cả bốn đội bay tới cảng Novorepnoye. Ngoài Giang Miểu và Diệp Húc ra thì có thêm một đội hai người và hai đội bốn người nữa.
Giang Miểu nhắm vào đội hai người bay ở gần đó trước.
Lúc vừa rơi xuống đất, tiếng súng đã vang khắp bốn phía. Giang Miểu nhặt được một khẩu UZI. Mặc dù khẩu tiểu liên này không thể lắp ống ngắm nhưng lại có tốc độ đạn bắn cao, ở khoảng cách càng gần thì lực sát thương càng lớn.
Có hai tiếng bước chân ở phía dưới các thùng container.
Giang Miểu cũng đoán được vị trí đại khái liền bảo Diệp Húc qua bọc đánh.
Người bên kia cũng nghe được tiếng bước chân nên cứ trốn trong container mà không chui ra. Diệp Húc cố ý chỉ mang một cái chảo trên người rồi chạy qua cửa container.
Bên địch thấy người vừa xong chỉ là một kẻ tay không tấc sắt nên lập tức chui ra khỏi thùng container rồi bắn Diệp Húc ngã xuống đất. Giang Miểu nhanh chóng thò đầu ra nổ súng bắn. Thông báo tiêu diệt cũng hiện ra trên màn hình.
【TCO-Miao đã tiêu diệt FT-Six với UZI.】
Quả nhiên là thành viên của FT. Một người còn lại hẳn cũng đang ở cách đó không xa.
Giang Miểu cứu Diệp Húc rồi kiểm hàng. Cậu loot được một khẩu SKS với ống ngắm 2x. Đúng lúc này, có tiếng bước chân nhè nhẹ vang lên.
Giang Miểu và Diệp Húc ngồi thấp xuống rồi đi vòng bên cạnh các thùng container.
Chắc chắn là có người đã để ý tới tiếng súng vừa rồi mà đi tới. Giang Miểu vòng ra sau thùng container rồi dùng SKS bắn ba phát súng. Do lực sát thương của SKS không khoẻ như Kar98K nên sau ba phát súng, người kia vẫn chưa ngã xuống đất mà trực tiếp nhảy từ trên thùng chở hàng xuống.
Diệp Húc đã sớm mai phục nên ngay khi người kia vừa xông ra thì cậu ta đã lập tức nổ súng. Ban nãy người này đã bị bắn cho chỉ còn một chấm máu rồi, giờ lại còn nhận thêm mười mất phát đạn nữa liền trực tiếp ngã xuống đất.
【TCO-Maybe đã tiêu diệt FT-Nova với SCAR-L】
FT mất hai thành viên ở cảng Novorepnoye.
Cùng lúc đó, tiếng súng lại hấp dẫn kẻ địch khác chạy tới.
Bốn người đồng thời khiêng súng lao tới chỗ này, sau đó —
Chính bọn họ lại đánh nhau trước, hai người bị hạ gục.
Đây là hai đội khác nhau, đợi tiếng súng vừa ngừng, Giang Miểu và Diệp húc lập tức nhảy ra đấu súng với bên địch. Thanh máu của bọn họ nhanh chóng giảm xuống rồi biến đỏ, thẳng tới khi bọn họ chỉ còn lại một chấm máu thì hai kẻ địch còn lại đã ngã xuống trước.
Chỉ trong vòng ba phút ngắn ngủi, TCO đã lấy được 6 kill.
Sáu cái hộp đã đủ để vỗ béo Giang Miểu và Diệp Húc. Sau khi loot đồ xong, bọn họ cũng không ở lại đây lâu mà lái thuyền rời khỏi cảng Novorepnoye.
Lâm Ngôn Túc và Chu Thiên cũng phụ trách phần đánh bậy đánh bạ rất tốt. Thẳng tới khi vòng bo cuối sắp thu lại, TCO vẫn có đủ bốn người, là đội ngũ duy nhất còn đủ cả đội trong trận đấu.
Trong quá trình này, Giang Miểu cũng không ngừng để ý thông báo tiêu diệt. Ở vòng bo thứ ba, Thu Thu đã bị tiêu diệt nên giờ chiến đội FT chỉ còn một mình Nhan Nhất Thiên.
Tổng số người còn lại trên sân là sáu người.
Vòng bo cuối cũng đang co lại.
Số của TCO cũng không đỏ lắm khi vòng bo thu lại ở tít đầu bên kia.
Giang Miểu chỉ huy các đội viên chạy dọc theo vành bo. Trên đường chạy bo thì bọn họ gặp Nhan Nhất Thiên.
Aday đang nằm ở rìa bo, lúc nhìn thấy bốn người họ chạy vào bo thì hắn lập tức bắn thẳng vào người chạy đầu tiên. Lâm Ngôn Túc ngã xuống đất, trong tình huống này không ai có thể cứu được đồng đội.
Những người khác cũng hiểu được liền tìm những vật cản xung quanh để tránh đường đạn của Aday.
Nhưng bọn họ muốn tránh đi thì Nhan Nhất Thiên cũng không để bọn họ tránh. Hắn ném một quả smoke ra trước rồi xông vào làn khói để tiến gần đến chỗ mục tiêu.
Vị trí Giang Miểu chọn không được tốt lắm khi vừa khéo lại nằm ở điểm mù, màn khói đã che kín Aday, nhưng Aday lại có thể thấy được vị trí của ba người bọn họ.
“Đội trưởng, bọn tôi che chắn cho cậu, cậu nhất định phải sống sót!!!”
Diệp Húc và Chu Thiên không hề do dự khiêng súng lên. Nhan Nhất Thiên đang ở trong sương mù nên có tầm nhìn rộng hơn hai người Diệp Húc và Chu Thiên ở ngoài rất nhiều nên hắn liền di chuyển liên tục để lấy một chọi hai. Trước khi thanh máu của hắn hết sạch thì Chu Thiên và Diệp Húc đã biến thành hai cái hộp.
Địa hình hiểm trở, đồng đội cần bán cũng phải bán rồi. Giang Miểu cũng lợi dụng điểm này để đổi sang một chỗ trú khác.
Sau khi Nhan Nhất Thiên bơm đầy máu xong liền lập tức nấp đằng sau một vật cản để tìm hình bóng của Giang Miểu.
Đúng lúc này, vòng bo bắt đầu co lại. Nhan Nhất Thiên đang ở trong bo, Giang Miểu lại ở bên ngoài, nếu giờ lựa chọn đấu súng hay chờ thời cơ để bắn tỉa thì sẽ thua đối phương ngay. Cậu dứt khoát quyết định không đánh mà ném hai quả smoke ra trước.
Nhan Nhất Thiên phản ứng nhanh nhậy liền điên cuồng bắn vào lớp khói mờ. Nhân cơ hội này Giang Miểu cũng chạy theo hướng ngược lại để vào bo.
Cậu vừa vào bo thì Nhan Nhất Thiên lập tức phát hiện ra cậu. Nhân vật Aday quay đầu rồi điên cuồng dùng súng tấn công Miao. Giang Miểu vừa cầm súng vừa điều khiển nhân vật tránh khỏi đường đạn của hắn, mà thanh máu của cậu cứ tụt dần, tụt dần, chỉ cần thêm một phát súng nữa là cậu sẽ biến thành liệt sĩ bang HP.
Vì Giang Miểu nổ súng sau Nhan Nhất Thiên nên khi Aday hết đạn thì Miao vẫn còn dư ba viên đạn.
Ba viên đạn cuối cùng này trực tiếp lấy mạng Aday.
Vòng bo cuối vô tình gặp Nhan Nhất Thiên, Nhan Nhất Thiên lấy một đấu bốn, dùng sức mình đổi lấy 3 kill.
Trận đấu của FT đã kết thúc. Nhan Nhất Thiên tháo tai nghe ra, sau đó đổi sang góc nhìn của đối thủ rồi chăm chú quan sát thao tác của Giang Miểu.
Hắn nhíu mày thật chặt, thậm chí hắn còn có cảm giác mình còn căng thẳng hơn cả lúc tự mình thi đấu rất nhiều.
Lúc này, còn lại ba người sống sót.
Bởi vì cậu vừa bị Nhan Nhất Thiên tấn công nên hiện giờ vị trí của Giang Miểu rất không ổn. Nếu nằm dưới sườn núi như thế này thì không thể nhìn thấy tình hình phía bên kia đỉnh núi, hơn nữa vòng bo cũng quá nhỏ, chỉ cần hơi di chuyển một chút thôi là kẻ địch cũng có thể nghe thấy tiếng bước chân của cậu.
Đúng lúc này có tiếng súng vang lên ở trên sườn đồi.
Nhân lúc hai người còn lại đang đấu súng, Giang Miểu dùng tiếng súng này để che giấu tiếng bước chân của mình mà linh hoạt như mèo lỉnh lên trên núi. Lúc này cậu đã có thể nhìn thấy kẻ địch.
Kẻ địch đã đấu súng một lúc lâu, lúc này hẳn thanh máu của bọn họ cũng chẳng còn bao nhiêu. Giang Miểu không hề do dự trực tiếp bắn chết một trong hai kẻ địch.
【TCO-Miao đã tiêu diệt EST-Dida với M416】
Số người còn lại, 2 người.
Người còn lại bị cướp kill chắc hẳn cũng sẽ cảm thấy rất khó chịu. Tiếng súng vừa xong đã làm lộ vị trí của Giang Miểu. Người bên kia cũng không đợi được liền trực tiếp nhảy từ trên sườn núi xuống.
Giang Miểu cũng đoán được người này sẽ lao từ trên xuống nên đã sớm nằm xuống và chuẩn bị sẵn súng.
Bóng người nhảy lên, đạn bắn vào người Giang Miểu. Giang Miểu nhanh chóng giơ Kar98K rồi bóp cò ngay lúc người kia sắp rơi xuống, thanh máu của chính mình cũng dần cạn kiệt —
“Pằng —”
【TCO-Miao đã tiêu diệt QZE-Sky bằng cách headshot với Kar98K】
Trận đấu cuối cùng đã kết thúc.
Trong sàn đấu, tiếng hoan hô dậy sóng vang lên. Toàn bộ fan của cả TCO, FT, 604 đều hoà chung một nhịp.
Trên đấu trường quốc tế, các chiến đội đã không còn phân biệt tôi anh. Dù là đội nào đạt được thành tích thì đó cũng là vinh quang của quốc gia, làm rạng danh đất nước.
Giang Miểu vẫn ngồi im trên ghế eSport, đầu ngón tay cậu vẫn đang run nhè nhẹ.
Thắng rồi.
TCO thắng rồi.
Ván cuối cùng, TCO ăn gà. Họ vượt qua số điểm của FT, trở thành đội đạt được cúp vàng vô địch toàn Châu Á.
Diệp Húc, Chu Thiên và Lâm Ngôn Túc trực tiếp ôm lấy Giang Miểu.
“Phát súng bắn tỉa cuối cùng của đội trưởng ngầu vl!!!!”
“Từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy động tác nào đẹp trai như vậy! Tiêu diệt kẻ địch giữa không trung luôn!”
Giang Miểu đưa tay lên nắm lấy tay bọn họ rồi nói lời từ tận đáy lòng: “Cảm ơn các cậu.”
Giang Miểu đại diện cho TCO đi lên bục nhận thưởng, trên tay cầm cúp vàng, lưng đeo quốc kỳ Trung Quốc mà đứng trên vị trí cao nhất của bục. Bài quốc ca cũng vang lên trên sàn đấu, lá cờ đỏ chậm rãi tung bay.
Lúc này, trong khi tất cả mọi người đang nghiêm túc im lặng thì lại có người đỏ tròng mắt trên khán đài.
Là đội trưởng tiền nhiệm của TCO, York.
Anh nhìn cậu thiếu niên trong bộ đồng phục đang đứng trên bục nhận thưởng, lại nhớ tới ngày hôm đó ở trại huấn luyện, cậu thiếu niên này đã chủ động đến TCO rồi nói với anh: “TCO, sẽ không bao giờ tàn lụi.”
York chưa từng tin tưởng người khác, anh chỉ tin tưởng chính mình nhưng lúc anh nhìn vào đôi mắt đen láy đó thì lại cảm thấy có hi vọng.
Mà hôm nay, niềm hi vọng này đã đại diện cho TCO, đứng lên vị trí quán quân mà theo dõi hết thảy —
York nhấn lên chỗ đau xót phía trên bả vai rồi đưa tay lau nước mắt.
TCO, vĩnh viễn không tàn lụi.

Sau khi buổi họp báo kết thúc, Giang Miểu giao lại cúp vàng cho Phàm Độ. Trong lúc cậu đang bị các thành viên khác vây lại, chuẩn bị đi vào thang máy thì bị Nhan Nhất Thiên chặn lại ở góc tường.
Nhan Nhất Thiên: “Cho tôi mượn đội trưởng một chút.”
Phàm Độ: “Có thể, nhưng phải nhớ trả lại cho chúng tôi đấy. Đêm nay còn có tiệc mừng.”
Diệp Húc: “Đội trưởng, thay chúng tôi báo thù!”
Chu Thiên: “Chú ý thân thể!!”
Lâm Ngôn Túc: “Tôi sẽ không nói gì đâu, hi vọng lúc về cậu có tin tốt!”
Bọn họ vừa dứt lời thì cửa thang máy cũng đóng lại. Xung quanh không còn bất cứ tiếng động nào khác, yên tĩnh tới mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở của nhau.
Nhan Nhất Thiên vẫn giữ nguyên tư thế chống một tay lên tường để giữ Giang Miểu lại trong góc tường, sau đó dùng cánh tay còn lại lấy một thứ gì đó từ sau lưng ra.
Đó là một chiếc đồng hồ có màu vàng đen và được khảm kim cương trên mặt số.
Nhan Nhất Thiên cẩn thận đeo đồng hổ lên cổ tay Giang Miểu rồi nói với cậu: “Thưởng cho em, Bảo Bảo của anh.”
Bảo Bảo… của anh…
Giang Miểu cảm thấy bản thân không không thể thở nổi nữa khi câu nói của Nhan Nhất Thiên cứ vang vọng trong đầu cậu. Cậu cúi đầu, hai bên tai cũng đỏ rực.
Lúc Nhan Nhất Thiên giơ tay lên, ống tay áo của hắn cũng trượt xuống, để lộ ra một vật màu vàng đen —
Trên cổ tay hắn là một chiếc đồng hồ giống y hệt.
- o0o-
Chú thích:
(*1) Zharki – Novorepnoye:

(*2) UZI: một loại súng tiểu liên sử dụng đạn 9 mm. UZI có tốc độ bắn cực nhanh nhưng mức sát thương chỉ ở mức trung bình. Sau khi lắp băng đạn ở rộng có thể nạp được 35 viên đạn.

(*3) SKS: một loại súng bắn tỉa tự động sử dụng đạn 7.62 mm. Khi lắp băng đạn mở rộng có thể nạp được 20 viên đạn. Là loại súng bắn tỉa tự động có lực sát thương lớn thứ 3, chỉ sau MK14 và SLR.
Ống ngắm 2x
SKS
Ống ngắm 2x
SKS
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.