Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Căn cứ của câu lạc bộ TCO PUBG nằm ở ngoại ô thành phố Ma Đô (*1). Trước đây bọn họ vốn sống bên bờ sông Hoàng Phố, phong cảnh rất đẹp, sau này cựu đội trưởng York bị thương, một số tuyển thủ cũng rời đi. Chiến đội dần tan rã, các nhà tài trợ cũng nhao nhao rút vốn. TCO không thể trả được giá phòng kếch xù như vậy nữa liền chuyển căn cứ tới vùng ngoại thành.
(*1) Ma Đô (魔都): Tên gọi khác của Thượng Hải.
Hiện tại, chiến đội đã quật khởi một lần nữa, các nhà tài trợ cũng đang dần quay trở lại. Bọn họ đã có dự định sẽ chuyển về địa điểm ban đầu nhưng do PCPI sắp diễn ra nên đành lùi kế hoạch lại. Bây giờ đã thi đấu xong, quản lý Phàm Độ của chiến đội đang bắt đầu xử lý chuyện chuyển căn cứ.
“Miểu thần.” Phàm Độ đặt tập hợp đồng xuống trước mặt Giang Miểu.
Lúc này đã là giờ ăn trưa, các thành viên khác trong đội đều chạy đi ăn cơm rồi nghỉ ngơi. Chỉ có Giang Miểu vẫn đang luyện tập trong phòng.
“Hửm?” Giang Miểu đang luyện bắn súng nên không ngẩng đầu lên.
Phàm Độ đã sớm quen với hình ảnh này của Giang Miểu nên cũng không để tâm, nói: “Đây là hợp đồng livestream. Cậu có muốn ký không? Nếu không muốn thì tôi sẽ tìm lý do từ chối giúp cậu.”
Cái tên Phàm Độ ngày nghe qua sẽ tưởng là tên của nam chính trong tiểu thuyết cổ Trung Quốc, nhưng thực chất người này chẳng hề giống nam chính chút nào. Thực ra y là một người rất thích lải nhải: “Chẳng qua tôi khuyên cậu vẫn nên ký hợp đồng này. Hiện giờ có tuyển thủ nào là chỉ dựa vào thi đấu mà không kiếm thêm chút thu nhập đâu? Ngoài ra, cậu lộ mặt nhiều một chút, thu hút thêm fan bạn gái thì lượng tiêu thụ của chúng ta cũng sẽ tăng lên, cuộc sống sau này của chúng ta cũng sẽ tốt hơn, đúng không nào? Ít nhất thì chúng ta sẽ không cần phải ở lại nơi chim không thèm ị như thế này nữa.”
(* Có thể hiểu tên của Phàm Độ là “vượt qua cõi trần”, rất hay đó)
Giang Miểu nạp đạn xong thì nhắm thẳng hồng tâm mà bắn. Đường đạn thẳng tắp, toàn bộ đều nhắm trúng vào một điểm: “Không phải anh đang chuẩn bị chuyển căn cứ về đó sao?”
“…” Phàm Độ lườm một cái rồi thu hợp đồng lại: “Được rồi, vậy tôi sẽ giúp cậu từ chối. Nhưng mà Miểu thần à, cậu phải học hỏi Nhan thần đấy. Cậu xem, đều là đội trưởng mà người ta lại hoạt bát hơn cậu nhiều. Lượng tiêu thụ sản phẩm trong cửa hàng trên Taobao của chiến đội FT cũng cao hơn chúng ta đấy. Tôi nói cậu nghe, tôi cũng ghen tị đó. Đều là quản lý của chiến đội mà tôi lại kém hơn bọn họ. Không nói nữa, Miểu thần, luyện tập cho tốt nhưng đừng quên ăn cơm!”
Phàm Độ đi chưa được hai bước thì như nhớ ra gì đó lại vòng trở lại rồi đứng bên cạnh Giang Miểu.
Giang Miểu: “Sao thế?”
“À thì…” Phàm Độ lúng túng cọ mũi, “Miểu thần, tôi đột nhiên nhớ ra, nhũ danh của cậu là gì?”
Giang Miểu: “?”
“Mấy ngày trước đó, cậu còn nhớ trận giao hữu kia không?” Phàm Độ nói, “Lúc cậu tổ đội với Nhan thần thì hắn đang livestream. Cậu có biết không?”
Giang Miểu: “A?”
Phàm Độ: “Tôi cũng đoán là cậu không biết, nếu không thì sao cậu sẽ, ờm, mềm mại như vậy.”
Giang Miểu giật mình: “…A?”
Phàm Độ nói tiếp: “Hình như hai người biết nhau lâu rồi đúng không? Có rảnh thì đi tìm hiểu tình hình bên địch đi! E hèm. Lúc kết thúc trò chơi không phải cậu có nói…”
Y dừng một chút rồi hắng giọng, học theo cách nói chuyện của Giang Miểu mà bắt chước y hệt: “Nhan ca ca, em, em thích nghe anh gọi em bằng nhũ danh…”
Chỉ trong nháy mắt, tai Giang Miểu đã đỏ lên: “Lúc ấy, Nhan ca ca đang livestream sao, tôi, tôi không biết.”
Phàm Độ nghi hoặc: “Trên Weibo đã chuyển tiếp tới điên rồi, cậu không thấy sao? Căn cứ của chúng ta có bị đứt mạng đâu nhỉ! A, quên mất cậu không lên Weibo. Để tôi cho cậu đọc mấy bài có nhiều lượt share nhé!”
Nói xong, Phàm độ lấy điện thoại ra: “A, tìm được rồi. Video thì đều giống nhau nhưng phần giới thiệu sẽ khác. Xem này «Nhan thần x Miểu thần – CP này tui chèo»
«Đế quốc sói con Miểu thần rốt cục có bao nhiêu gương mặt?»
«Ngồi chờ CP Nhan Miểu phát kẹo»
“Cậu xem hastag này này, mọi người thảo luận kinh lắm, đây này — #Nhũ_danh_của_Miểu_thần#”
“Còn nữa đó…”
“Đừng, đừng nói nữa!” Giang Miểu ngắt lời hắn, ráng đỏ đã theo tai bò xuống cổ.
Phàm Độ: “Hả?” Miểu thần? Sao thế? Bị sốt à? Đừng như vậy nha, ai đánh eSport mà không phải lão lưu manh chứ. Ghép CP, xào nhiệt độ rất có lợi cho các mối quan hệ ngoại giao đó nhé. Phải xây dựng giới eSport cho trong sáng – giàu – đẹp đó, đúng không nào? Vậy nên, Miểu thần, nhũ danh của cậu là gì vậy?”
“Tôi, tôi ký.” Giang Miểu lảng tránh không đáp cầm hợp đồng lên rồi đỏ mặt kí tên vào trang cuối.
Ban đầu Phàm Độ cũng không ôm hi vọng gì, chỉ là muốn tám chuyện một chút. Không ngờ Giang Miểu lại đổi ý. Y nhận lại hợp đồng, sau đó cẩn thận kiểm tra lại một lượt như xác nhận Giang Miểu không có đùa y rồi mới đóng bản hợp đồng lại, tiếp tục lải nhải: “Được rồi, tôi sẽ đưa bản hợp đồng livestream này cho bên đài. Nếu không có gì bất ngờ thì ba ngày sau có thể bắt đầu livesteam rồi. Tốt nhất là cậu nên đăng một bài trên Weibo để tuyên truyền trước. Chết quên, cậu không có Weibo. Không sao cả, đêm nay tôi sẽ đăng kí hộ cậu một tài khoản V (*2). Aha, Miểu thần của chúng ta cũng bắt đầu muốn có fan bạn gái rồi!”
(*2) Tài khoản V: Tài khoản của người nổi tiếng được Weibo xác nhận thân phận sẽ có chữ V màu cam.
“Ký hợp đồng livestream mới chỉ là bước đầu tiên thôi, sau đó còn có đại ngôn (*3),quảng cáo, video tuyên truyền…” Phàm Độ vừa bước chân ra khỏi phòng huấn luyện đã lên kế hoạch rõ ràng cho công việc nửa đời sau của Giang Miểu.
(*3) Đại ngôn (代言): Người phát ngôn, người đại diện cho một thương hiệu.
Sau khi Phàm Độ rời đi, Giang Miểu lại đợi thêm một chút. Xác nhận rằng y sẽ không quay trở lại, cậu rời khỏi game rồi lặng lẽ mở Weibo lên, sau đó đọc qua hết những bài đăng về cậu và Nhan Nhất Thiên.
Chỉ có thể nói, năng lực của cư dân mạng thật sự rất mạnh. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, fan của CP Nhan Miểu cũng đột ngột xuất hiện. Bọn họ thu thập ảnh chung của hai người trong trại huấn luyện, sau đó lần tìm manh mối. Cuối cùng họ kết luận — Nhan thần và Miểu thần là một cặp trời sinh.
Giang Miểu lưu bức ảnh này xuống rồi đăng lên vòng bạn bè mà chỉ có mình cậu mới có thể thấy được.
Đây là bức ảnh chụp lúc bọn họ vẫn đang ở trong trại huấn luyện. Nhan Nhất Thiên đứng giữa một đám thanh niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, tay giơ hình chữ V, mà Giang Miểu đứng ở góc thì không hề che giấu nhìn chăm chú vào Nhan Nhất Thiên.
Cậu đánh chữ —
Dân mạng: Nhan thần và Miểu thần là trời sinh một cặp.
TCO-Miao: Tôi cũng nghĩ vậy.

Sau khi Phàm Độ xác nhận hợp đồng với nền tảng livestream, tối hôm đó, y liền đưa cho Giang Miểu một chiếc camera với độ nét cực cao trông chẳng khác gì kính chiếu yêu.
Cả đội vây quanh máy tính của Giang Miểu rồi bắt đầu uốn éo trước ống kính.
Diệp Húc: “Sao ống kính này lại có thể nét như vậy! Có phải sợ rằng khán giả không biết đội trưởng của chúng ta trông rất đẹp trai không hả!”
Chu Thiên: “Quản lý, anh cũng cho tôi một cái đi. Loại camera này thêm hiệu ứng làm đẹp nữa thì nhất định sẽ rất thú vị.”
Lâm Ngôn Túc cũng thẳng thắn chìa tay ra: “Tôi cũng muốn.”
“Muốn cái đầu cậu, thêm cái đầu cậu!” Phàm Độ cuộn quyển tạp chí lại rồi phang cho mỗi người một nhát, sau đó đá bọn họ trở về chỗ ngồi của mình.
“Nghe cho kĩ đây. Đêm nay Miểu thần của chúng ta sẽ livestream, mấy cậu làm nền đằng sau thì ngồi nghiêm túc một chút! Thẳng lưng lên, Diệp Húc, nói cậu đó! Đừng có như ông cụ già mà ngồi còng lưng thế, phải cho mọi người thấy được tinh thần quật khởi của TCO từng tàn lụi này!”
Diệp Húc khóc không ra nước mắt: “Quản lý, có nhất thiết phải làm vậy không? Livestream thôi mà, sao lại như đang bán hàng đa cấp thế!”
Phàm Độ lại bắt đầu chế độ lải nhải: “Sao lại không phải là bán hàng đa cấp? Chính là như vậy chứ còn gì nữa? Nếu các cậu cũng có khuôn mặt như Miểu thần thì tôi cũng sẽ coi các cậu như tổ tông mà thờ cúng ấy chứ. Bây giờ đã là năm nào rồi, fan kinh tế cũng rất cần thiết đấy! Các cậu kiếm được không ít tiền, có nghĩ tới chuyện phẫu thuật thẩm mỹ hay trang điểm không? Chúng ta chuyển sang làm đội hình trai đẹp nhé?”
Lời nói này thực sự chọc trúng chỗ đau của người ta. Một đám người mếu miệng, đeo tai nghe rồi như người mất hồn vào game.
Phàm Độ dạy dỗ bọn họ xong lại quay sang phía Giang Miểu rồi dặn dò cậu một số điều cần chú ý lúc livestream. Giang Miểu vừa gật đầu vừa ghi lại.
20:00
Giang Miểu đúng giờ bắt đầu livestream. Vì Phàm Độ đã làm tốt công việc tuyên truyền nên ngay từ đầu nên nhiệt độ livestream của Giang Miểu rất cao, có lúc còn vượt quá 500 vạn.
Khán giả cũng comment rất nhiệt tình.
【Đến rồi đến rồi đến rồi! Aaaaaaa — 】
【Aaaaaaaa Miểu thần!!! 】
【Chồng ơi, chồng ơi! Cuối cùng cũng livestream rồi! Tui sống không còn gì hối tiếc nữa aaaa!】
【Giấy ăn giấy ăn đâu, mẹ ơi, tui sắp chảy máu mũi rồi. Mặc dù Miểu thần không nói câu nào nhưng vẫn khiến tui say đắm! 】
【Rất đẹp —!】
【Miểu thần, nhìn chỗ này, nhìn chỗ này, chụt chụt chụt!! 】
Mặt Giang Miểu không có biểu cảm gì nhìn vào camera rồi chào một tiếng, sau đó dựa theo những gì Phàm Độ đã dạy cậu liền chọn ra một vài câu hỏi trong màn đạn để trả lời.
【Miểu thần Miểu thần, cậu còn trẻ như vậy đã phải đảm nhiệm vị trí đội trưởng của TCO, trong đội có ai ghen tị với cậu không! 】
“Quan hệ của mọi người trong đội đều rất tốt, không có ai ghen tị.”
【Miểu thần, cậu có mệt không?】
“Không mệt, tôi rất thích cảm giác này.”
【Miểu thần, sao trước đây cậu không livestream vậy? Tui đã ngồi chờ rất lâu á! 】
“Huấn luyện rất quan trọng.”
【Vậy tại sao bây giờ lại livestream thế? 】
“…” Nhất thời, Giang Miểu không trả lời được.
Vì sao lại bắt đầu livestream?
Có lẽ là khi biết Nhan Nhất Thiên cũng livestream thì muốn làm một việc giống anh ấy đi?
Chính Giang Miểu cũng không rõ lắm. Lúc cậu ngây người, comment đã liên tục bị đẩy xuống dưới, mà các câu hỏi được đặt ra cũng ngày càng kì quái.
【Miểu thần, cậu đã thích ai chưa?】
【Miểu thần, quan hệ của cậu với Nhan thần là gì?】
【Rốt cục nhũ danh của Miểu thần là gì?】
【Hai ngày trước, lúc Nhan thần livestream có nói hai người là trúc mã trúc mã cùng nhau lớn lên, là thật ư?】
【Miểu thần, Miểu thần, cậu sẽ thành một cặp với Nhan thần sao?】
Giang Miểu: “…”
Mấy vấn đề này khó trả lời quá.
Giang Miểu tự mình kết thúc phần bạn hỏi – tôi đáp rồi đóng khung comment lại, sau đó chơi một trận Single (*4). Cậu dùng nick phụ cấp thấp chơi với tư cách đại thần giữa đám newbie rồi đạt được hai lần chicken dinner tẻ nhạt vô vị.
(*4) Single: Chế độ một mình một đội. Sẽ chết luôn nếu mất hết máu vì chả ai cứu bạn cả.
Lúc Giang Miểu chơi tới ván thứ ba, trong lúc đứng chờ ở sân bay, cậu tiện tay mở khung comment lên thì phát hiện cả giao diện đã sắp nổ tung.
Tất cả đám fan hâm một đều đã biến thành sóc đất (*5) la hét “Aaaaaaaaaaaaaa —” liên tục. Một ID lấp lánh ánh vàng với hiệu ứng kim cương đặc biệt treo ở chính giữa màn hình.
【FT-Aday: Miểu thần, anh tới xem em livestream! 】
- o0o-
Chú thích:
(*5) Sóc đất (土拨鼠) [Marmota]: Nhân vật chính trong meme sóc đất la hét.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.