"Không thích thì thôi.. Có nhất thiết phải nặng lời như vậy không?"
Bên trong con hẻm, người thiếu niên tựa mình vào nền tường gai góc.
Hơi thở hòa với khí lạnh, nhuộm trắng một góc trước mặt anh.
Lại thêm một đêm vất vả.
Nói thêm nữa, khi tên của anh được viên cảnh vệ kia nhắc đến, quả thực là có hơi bất ngờ. Nhưng khi nghĩ kỹ lại thì tên của một kẻ bị cho là mầm mống thảm họa mà ít người biết đến mới là điều bất thường.
Hai người không hẳn là lạ mặt.
Anh biết người cảnh vệ tên Alan đó và ngược lại.
Viên cảnh vệ trẻ luôn có mặt mỗi lúc tình hình giữa anh và xóm làng có chuyển biến xấu.
Prius không rõ lý do anh ta lại bảo vệ anh.
Quá khứ dù bằng cách này hay bằng cách khác, luôn có thể luồn lách vào tiềm thức, thay đổi nó, bóp vụn nó.
Hoặc có thể anh ta đang kiếm tìm một cái cớ chính đáng hơn để hành động..
Trước mắt thì vẫn như mọi khi, thầm cảm ơn anh ta một tiếng.
Quay lại chủ đề chính.
Hôm nay là đêm thứ ba Prius chính thức thực hiện dự án của mình.
Anh đã đi khắp mọi nơi để trình bày ý tưởng đột phá của mình, chỉ cần một nơi đồng ý hỗ trợ thôi, chắc chắn mọi thứ sẽ thay đổi.
Niềm kiêu hãnh của một kỹ sư cho phép anh khẳng định điều đó, dù cho có là cái danh tự xưng đi nữa.
Ấy vậy mà đến giờ phút này, bàn tay anh vẫn trống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/prius-nguoi-mo-duong/3427574/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.