Sáng hôm sau...
-Ưm...- Nó cố mở đôi mắt nặng trĩu ra, ngồi dậy- Ai da đau đầu quá
"Cạch"- Ơ Ice, mày dậy rồi à?- Alex bước vào, tay cầm tô cháo
-Sao tao lại ở đây?- Nó
-Mày ngất ở ngoài đường, tụi tao đi về thì thấy nên đưa mày về nhà luôn. Cái con này, đi dầm mưa thế nào mà để dẫn đến sốt cao là thế này hả?- Alex quát
-Không có gì- Nó cố lờ mặt đi chỗ khác
-Để coi- Alex đặt tô cháo xuống bàn, đi lại sờ lên trán nó- Vẫn còn nóng đây này
-Tụi nhỏ đi học rồi à?- Nó
-Chứ mày nghĩ giờ là mấy giờ mà tụi nó chưa đi học?- Alex
-Ừ- Nó
-Giờ thì ăn cháo, uống thuốc rồi nằm nghỉ đi- Alex
-Không! Tao còn chuyện phải làm- Nó bước xuống giường nhưng vừa bước được vài bước liền đứng không vững
-Thấy chưa? Tao đã nói rồi mà không chịu nghe! Ăn cháo và uống thuốc rồi nằm nghỉ đi- Alex lại đỡ nó
-Tao không thích- Nó
-Không thích cũng phải làm, mày không chịu tự ăn thì để tao giúp cho, nào há miệng ra- Alex
-Không, tao không còn sốt nữa- Nó nói
-Xạo! Mới hôm qua sốt cao đến hơn 39 độ mà làm sao khỏi ngay được chứ? Nhất là khi mày chẳng chịu ăn hay uống thuốc, vậy khỏi bằng niềm tin à? Ăn đi, coi như tao xin mày đấy- Alex
-Tao không còn là trẻ con 3 tuổi nữa, tao tự ăn được- Nó
-Vậy ăn nhanh đi, còn uống thuốc nữa- Alex
-Rồi rồi-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/princess-snow-and-prince-ice/2096797/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.