Tasia là người đầu tiên cử động. Bà đón lấy lá thư từ tay Luke và đọc cẩn thận. Luke vẫn ngồi im với cánh tay gác lên trán, tràn ngập sự lo lắng được giấu kín đi.
Sau khi đọc xong, Tasia quăng lá thư ra ngoài với cảm giác ghê tởm. “Thật là một câu chuyện vớ vẩn ủy mị’’, bà kết luận dứt khóat. “Hắn ta mô tả hắn và con bé như một cặp tình nhân bất hạnh, trong đó anh đóng vai một kẻ hung ác, dĩ nhiên là hắn phải nói vậy rồi. Hắn bỏ rơi con bé chỉ vì “giữ lấy lòng danh dự’’, và hắn lên án chúng ta vì đã chia rẽ tình yêu của hắn.’’
Luke ngước mặt lên, khuôn mặt ông xanh tái và đôi môi mím chặt lại. “Còn ai ngoài anh phải chịu trách nhiệm về những việc này nữa chứ, lỗi là do anh.’’
“Anh đã làm tất cả mọi điều mà anh nghĩ là tốt nhất cho con bé mà.’’
Vợ ông cãi lại ngay lập tức, chiếu tia nhìn ấm áp đầy cảm thông vào ông, nhưng Luke lắc đầu vẻ mệt mỏi. “Emma đã đúng. Anh đáng lẽ nên chú ý đến khả năng Milbank thật lòng yêu con bé,nhưng---‘’ Ông nghẹn lời và quắc mắt giận dữ “Cả anh và em đều biết rằng, hắn chẳng có gì ngoài một kẻ ăn bám hèn hạ.’’
“Em nghĩ tất cả mọi người đều biết rõ điều đó, ngoại trừ Emma’’
“Chẳng lẽ anh phải cho phép hắn tán tỉnh Emma, trong khi anh lại biết chắc rằng hắn sẽ làm tổn thương con bé? Chúa ơi, anh chẳng thể nào hiểu nổi đứa con gái bướng bỉnh, cứng đầu, cứng cổ này đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/prince-of-dreams/134885/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.