🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Được đi nhờ xe cha Lâm Tĩnh, Phương Duyên thành công về tới Bình Thành.
Cuối cùng, hắn và Eevee xuống xe tại một chỗ gần nhà.
Nơi này cách nhà hắn đại khái không đến một 1000m, cho nên kế tiếp Phương Duyên tự đi bộ về được.
. . .
Đeo một túi lớn trên lưng, trên vai còn có một con Eevee đang nằm, Phương Duyên đi đường quyền rèn luyện thân thể, hơi thở dồn dập bò tới cửa nhà.
Bỏ ba lô xuống, Phương Duyên tìm ra chìa khoá, trực tiếp mở cửa.
Thế nhưng khi hắn vừa vào nhà, thì lại buồn bực.
"Về rồi à?"
"Dạ con mới về." Phương Duyên nói.
Trong phòng khách, Phương phụ đang ngồi xem tivi, sau khi nghe được tiếng mở cửa, Phương mẫu cũng từ phòng bếp đi ra.
"Hảo! Hôm này nhà chúng ta có đại Huấn Luyện Gia trở về."
Phương phụ vui mừng đứng lên.
"Hôm nay sao vậy, cha mẹ không có đi làm sao?"
Phương Duyên đem hành lý bỏ vào hộc tủ, hỏi.
"Nhà máy cho nghỉ một ngày, mẹ con bên kia cũng thế, con đoán xem là vì sao?"
"Chẳng lẽ là vì con?" Phương Duyên kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, ta đã nói rồi mà, con của mình có tiền đồ, buổi trưa hôm nay mẹ đã tự mình xuống bếp, làm một bữa tiệc cho đại công thần Eevee nhà ta." Phương mẫu vui mừng nói.
Phương Duyên: Nói rõ nha, rốt cuộc ai là con của mẹ? !
Trải qua Phương phụ giải thích, Phương Duyên hiểu ra.
Tất cả đều là vì cup tiểu Ho-Oh.
Tuy không rõ tình huống là thế nào, nhưng lãnh đạo chỗ Phương phụ Phương mẫu làm việc cũng nghe nói đến chuyện Phương Duyên đoạt quán quân ở cup tiểu Ho-Oh.
Để chúc mừng, họ không chỉ phát lì xì cho Phương phụ Phương mẫu, mà còn cho bọn họ một ngày nghỉ.
"Lại phát thêm một lần ?"
Phương Duyên câm nín.
Cái sự kiện bí cảnh kia, ngoại trừ hiệp hội Huấn Luyện Gia đưa tới tiền an ủi, thì chỗ Phương phụ Phương mẫu cũng có gửi phong bì hỏi thăm.
Cho nên lần này mới dùng từ "Lại" .
"Đúng vậy, nào giờ cũng chỉ có con nhà ai thi đậu đại học mới có thể được nhận lì xì, không ngờ hiện tại chúng ta lại được nhận hai lần, có khi đến lúc con thi đậu đại học lại được nhận thêm một lần đó." Phương phụ cười nói.
Hai đứa Phương Duyên và Eevee nhìn nhau.
Được rồi, tóm lại là chuyện tốt, có ai ngại nhiều tiền đâu.
Thế nhưng ngoại trừ những việc này ra, Phương phụ cũng nói một chuyện quan trọng khác cho Phương Duyên.
Phương phụ vẻ mặt nghiêm túc nói: "Con trai à, buổi sáng có hai trường cấp 3 tới hỏi chúng ta có muốn đưa con tới Ma Đô học hay không, cái này có phải là thủ đoạn lừa đảo mới không vậy?"
"Đúng rồi, bọn họ còn nói đây là vì biểu hiện của con tại cup tiểu Ho-Oh."
Phương Duyên sửng sốt một chút, nói: "Loại chuyện này, cứ gọi điện cho phòng tuyển sinh của hai trường kia là biết thật giả mà."
"Số điện thoại thật ra cũng có thể tìm trên mạng, chẳng qua vẫn chưa xác nhận lại." Phương phụ nói.
"Cái đó chắc là thật, chẳng qua vì một cái cup tiểu Ho-Oh nho nhỏ, có cần phải làm lớn như vậy sao?" Phương Duyên kinh ngạc.
Chỉ là một cuộc thi đấu của newbie thôi mà. . .
"Cha cũng không rõ, với lại bọn họ còn hứa hẹn điều kiện rất tốt, có thể miễn một năm học phí lớp 12 cho con, cũng giúp ta và mẹ con tìm việc bên kia. . ." Phương phụ nói.
"Cha cũng có tra chất lượng cơ sở của hai trường cấp 3 này, tỉ lệ lên lớp cũng cao hơn nhiều Bình Thành Nhất Trung, nếu như chuyện này là thật, có phải nên cân nhắc hay không?" Phương phụ nói.
Có cha mẹ nhà nào mà không hi vọng con mình có nơi phát triển tốt hơn chứ, Phương phụ Phương mẫu cũng không ngoại lệ.
Cho nên trước khi Phương Duyên về đến nhà, bọn họ đã thảo luận rất nhiều lần, nhưng cuối cùng vẫn chưa quyết định được, đều đang đợi nghe một chút ý kiến của Phương Duyên.
Phương Duyên lâm vào trầm tư.
Người đi về chỗ cao, nước chảy về chỗ trũng.
Nếu thật sự có thể tới Ma Đô học, mà còn là học miễn phí, Phương Duyên hiển nhiên là nguyện ý.
Sau khi trải nghiệm hoàn cảnh bên Ma Đô, Phương Duyên biết rõ sự thua kém của Bình thành bên này, muốn có được sự phát triển tốt hơn, các thành phố lớn chắc chắn là lựa chọn đầu tiên.
Nhưng mà đối mặt với một chuyện đột ngột như vậy, Phương Duyên trong lúc nhất thời vẫn chưa thể đưa ra quyết định ngay.
Mặc kệ nói thế nào, hắn cũng chỉ mới 16 tuổi.
Ngay lúc Phương Duyên đang xoắn xuýt, thì có khách tới nhà.
Vị Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp Dương Hàn lần thứ hai đến thăm. Lần trước, chỉ có mỗi mình Phương Duyên ở nhà. Còn lần này, có mặt cả nhà Phương Duyên.
Dương Hàn là ân nhân cứu mạng của Phương Duyên, Phương phụ Phương mẫu hiển nhiên là cực kỳ hoan nghênh, cũng lập tức nhiệt tình chiêu đãi, còn mời đối phương ở lại ăn cơm.
Dương Hàn cười từ chối nói: "Không cần đâu, lần này tới chủ yếu là vì muốn nói một số chuyện với ông Phương và bà Phương đây."
Phương Duyên nhìn vị đại thúc này, tựa hồ đã đoán được ý đồ đối phương đến đây.
"Ta nói thẳng luôn nhé, Phương Duyên sau khi đoạt được chức vô địch cup tiểu Ho-Oh, chắc chắn đã có trường học khác liên lạc với mọi người đúng không?"
Phương phụ gật đầu: "Đúng là vậy, tổng cộng có hai trường cấp 3, vừa rồi chúng ta còn đang thảo luận chuyện này."
"Ngài thấy thế nào ?"
Đối với vị Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp từng cứu Phương Duyên này, Phương phụ cũng không có xem đối phương là người ngoài.
Ân cứu mạng, ở trong mắt Phương phụ là không thể báo đáp, Phương gia đã mấy lần liên tiếp muốn tặng lễ cho Dương Hàn, nhưng đều bị uyển chuyển từ chối, Phương phụ cảm thấy nhân phẩm Dương Hàn vấn đáng để tín nhiệm.
"Cái nhìn của ta là, có thể đi, nhưng không cần thiết." Dương Hàn nói.
"Ta lấy một thí dụ nhé, sau khi đến Ma Đô bên kia, vạch xuất phát của Phương Duyên có lẽ cao hơn một chút so với những học sinh khác. Nhưng căn cứ những gì ta biết về mọi người, thì khả năng trợ giúp cho Phương Duyên là có hạn. Cứ như vậy, theo thời gian trôi qua, những học sinh khác sẽ thông qua tài nguyên để san bằng chênh lệch này, Phương Duyên sẽ không còn bất kỳ ưu thế nào nữa."
"Mặc kệ một Huấn Luyện Gia tài giỏi cỡ nào, thì cũng cần phải có tài nguyên chống đỡ. Ma Đô bên kia lớn, nơi đó so là so tài nguyên, cho nên chí ít hiện tại thì nơi đó cũng không thích hợp với Phương Duyên."
Các trường ở Ma Đô chắc chắn cũng có điều tra qua bối cảnh Phương Duyên, muốn bồi dường loại Huấn Luyện Gia nhà nghèo này sẽ phải trả giá quá lớn. Vì để phân phối tài nguyên hợp lý, bên kia tuyệt đối sẽ không hứa hẹn đãi ngộ quá cao, điểm này Dương Hàn có thể khẳng định.
"Cho nên ý của Dương tiên sinh là. . ." Phương phụ đã nghe ra lời bóng gió của đối phương.
"Nếu như Bình Thành Nhất Trung bên này không có biểu thị gì, thì với lương tâm trong nghề, ta kịch liệt đề cử Phương Duyên đi Ma Đô, chỉ mỗi việc miễn học phí một năm, đã có thể giảm rất nhiều áp lực cho mọi người."
"Nhưng mà, nếu Bình thành bên này có thể cung cấp điều kiện còn tốt hơn thì sao?"
"Kỳ thật, lần này ta là đại biểu hiệp hội Huấn Luyện Gia Bình thành tới đây. Đoạn thời gian trước bí cảnh ở Nam Vụ trấn đã mang tới một lượng tài nguyên khá lớn cho hiệp hội Huấn Luyện Gia Bình thành. Để sử dụng hợp lý những tài nguyên này, hiệp hội đã liên hợp với trường Bình Thành Nhất Trung khởi động một kế hoạch Siêu Tân Tinh, mục đích chủ yếu chính là nâng đỡ một vài Huấn Luyện Gia bản địa mới, mục tiêu bồi dưỡng là các em học năm cuối cấp 3, không chỉ có miễn học phí, mà sẽ còn cung cấp nhiều sự trợ giúp, phụ đạo riêng. . ."
"Phương Duyên phù hợp toàn bộ tiêu chuẩn của kế hoạch Siêu Tân Tinh, có tư cách tham gia kế hoạch Siêu Tân Tinh này. Nếu như tham gia, cậu ấy còn có cơ hội trực tiếp nhận được được đá tiến hóa, cung cấp cho Eevee sử dụng."
"Với lại, ở Bình thành này, áp lực cạnh tranh vẫn tương đối nhỏ, đến lúc đó tài nguyên dồn trên người Phương Duyên tuyệt đối sẽ không kém so với bất kỳ trường nào ở Ma Đô."
"Điểm này, mọi người cứ tìm hiểu đi rồi quyết định."
Dương Hàn nhìn thoáng qua Phương Duyên, hiển nhiên rất thưởng thức Phương Duyên.
"Còn có một điều, học lớp 12 chẳng qua chỉ có một năm, không đáng để hưng sư động chúng như vậy. Nếu như cần chuyển trường, mọi người cũng phải cùng cậu ấy đến Ma Đô kiếm việc làm, chưa hẳn thích ứng được cuộc sống bên kia, không bằng chờ đến khi cậu ấy lên đại học, rồi hãy quyết định để cậu ấy tìm kiếm hoàn cảnh phát triển tốt hơn."
"Bất luận là đại học ở Ma Đô, hay là đại học ở Đế Đô, đều không phải là nơi mà bất kỳ trường cấp 3 nào có thể sánh bằng. Đại học danh tiếng mới là điểm xuất phát của một Huấn Luyện Gia, là nơi trưởng thành chân chính của một Huấn Luyện Gia. Còn trường cấp 3, chẳng qua chỉ là nơi đặt giai đoạn nền móng, chênh lệch tài nguyên giữa các trường, là có thể thông qua điều chỉnh để bù đắp."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.