🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bảng D kết thúc, các trận đối chiến bảng E cũng bắt đầu khai hỏa.
Ngay sau đó, các bảng còn lại cũng lần lượt quyết ra người thắng.
Điều khiến Phương Duyên không nghĩ tới là, người chiến thắng tuyển thủ hạt giống cũng chỉ có mình hắn.
15 người còn lại, đều là tuyển thủ hạt giống mà ban tổ chức chọn ra ban đầu...
"Làm sao đột nhiên lại có cảm giác đau lòng cho Lâm Sâm nhỉ?"
Phương Duyên gãi đầu một cái, người anh em này thật đáng thương nha, đụng phải nhà vô địch anh tuấn như hắn.
Cùng ngày sau khi cuộc tranh tài kết thúc, ban tổ chức lập tức liên hệ với Phương Duyên.
Mục đích của họ Phương Duyên cũng đã đoán được, là muốn tiến hành phỏng vấn hắn.
Loại chuyện tốt này, hẳn không có tuyển thủ nào từ chối. Người trẻ tuổi tâm cao khí thịnh, có mấy ai không muốn nổi danh.
Mấy trận đối chiến ngày mai sẽ càng thêm long trọng, dễ thấy nhất sẽ là ở đội hình các vị khách quý, không chừng sẽ còn có thêm mấy nhân vật lớn đến, đồng thời đài truyền hình địa phương cũng tới nơi này thu hình. Nếu may mắn, tuyển thủ có khi còn được lộ mặt vài giây trên đài truyền hình địa phương.
Cho nên trước khi bắt đầu cuộc chiến Top 16, ban tổ chức đương nhiên phải tăng mạnh cường độ tuyên truyền.
Điều đầu tiên phải làm, chính là tiến hành phỏng vấn một chút các tuyển thủ, sau đó treo trên trang chủ, diễn đàn chính thức và phát trực tiếp trên truyền hình để thu hút người xem.
"Lần phỏng vấn này, không thể đi theo kịch bản thông thường!"
"Nhất định phải thể hiện mình khác biệt với các tuyển thủ còn lại, như vậy tin tức mới nóng sốt."
Phương Duyên thầm nhủ trong lòng, hắn đã quyết định... Đến lúc đó phải chủ động đề cập một chút mấy kiến giải hay ho của hắn đối với Huấn Luyện Gia, về phần phong cách, cứ hành sự tùy theo hoàn cảnh là được.
Trung quy trung củ có đôi khi cũng không là chuyện tốt, quần chúng vẫn thích ăn dưa hóng hớt những chuyện không giống bình thường.
Vì để tiến hành phỏng vấn, Phương Duyên được nhân viên công tác đưa tới một căn phòng độc lập.
Người phụ trách hắn là một nữ phóng viên trẻ tuổi, thoạt nhìn giống như là vừa mới tốt nghiệp đại học, rất có sức sống, cho người ta một loại cảm giác thân thiết.
Nữ phóng viên ngồi đối diện Phương Duyên, mỉm cười nói: "Đừng khẩn trương, kế tiếp chỉ cần chị hỏi cái gì, em cứ trả lời bình thường là được rồi. Lỡ trả lời không tốt cũng không sao, hậu kỳ còn có thể biên tập lại..."
"Dạ." Phương Duyên gật đầu.
Cùng lúc đó.
Eevee nép vào bờ vai Phương Duyên, lộ ra vẻ mặt nhu thuận, muốn quay video? Nó đã bao giờ gặp chuyện này đâu...
Vẫn là nên biểu hiện ngoan ngoãn một chút thì tốt hơn.
"OK, vậy chúng ta bắt đầu nhé."
Nữ phóng viên trẻ ra hiệu một cái với nhóm quay phim, sau đó xoay đầu lại nhìn về phía Phương Duyên và Eevee.
Hai người đầu tiên là tự giới thiệu thật thú vị một phen, sau đó nữ phóng viên tên là Tiểu Song này bắt đầu hỏi vấn đề thứ nhất.
"Xin hỏi bạn học Phương Duyên, em cho rằng em và Eevee có thể đi đến hiện tại là do đâu?"
"Em cho rằng, các Huấn Luyện Gia trẻ hiện tại quá táo bạo, còn chưa có được tố chất mà một Huấn Luyện Gia chân chính nên có." Phương Duyên nói.
"Ồ?"
Hai mắt nữ phóng viên tỏa sáng, thật đúng là một câu trả lời không hề khiêm tốn, chỗ này đã khiến nàng ngửi thấy một ít tin tức nóng sốt.
Chú em này có chút ý tứ.
"Thì ra là nguyên nhân này, bạn học Phương Duyên à, trong trận chiến trước đó em dùng ngôn ngữ để quấy nhiễu đối thủ, xem ra chính là để lợi dụng tâm tính không trầm ổn của đối phương phải không? Chẳng qua chị có một nghi vấn, làm vậy chẳng lẽ sẽ không giảm bớt số lần em chỉ huy Pokémon sao?" Nàng hỏi.
"Đây đều là chiến thuật, mặc dù vẫn chưa đủ hoàn mỹ, nhưng chiến thắng đã chứng minh rằng chiến thuật này có giá trị, trong mắt của em, đây đều là việc một Huấn Luyện Gia chân chính nên làm."
"Có thể nói cụ thể một chút Huấn Luyện Gia chân chính trong lòng em là dạng gì không?"
"Huấn Luyện Gia giống như là một huấn luyện viên chuyên bồi dưỡng tuyển thủ chuyên nghiệp, trước trận lập ra kế hoạch, đưa ra lựa chọn tốt nhất cho trận chiến, sau đó nên buông tay buông chân, để tuyển thủ tự do phát huy, em nói đúng không, Eevee?"
"Í vy (Đánh rắm)!"
"Xem ra Eevee của bạn học Phương Duyên cũng vô cùng tán thành cái quan điểm này, chiến thuật của bạn học Phương Duyên là để Pokémon tự do phát huy, để Pokémon có sự tự do lớn nhất đánh ra phong cách bản thân, đánh ra đặc điểm của chính mình, thật sự là cơn sóng lạ giữa dòng tân Huấn Luyện Gia đông đảo nha!"
Phương Duyên và Eevee khẽ giật mình, gặp phải đối thủ rồi, nữ phóng viên trẻ tự xưng là Tiểu Song này cũng thuộc dạng ngôi sao biểu diễn nha.
Phương Duyên không cam lòng yếu thế.
"Đó là hiển nhiên, khi hô lên tên chiêu thức, các Huấn Luyện Gia đều không ý thức được, bọn họ làm sao có thể hiểu rõ Pokémon hơn chính tụi nó? Làm vậy chỉ có thể bại lộ chiến thuật mà thôi. Chúng ta chỉ cần dùng ánh mắt cao mình của mình, hô lên mệnh lệnh mang tính quyết định như 'Nhanh tránh đi!', hoặc đưa ra lời cổ vũ với Pokémon như 'Hãy đứng lên!', vậy là đủ rồi."
"Em tin tưởng Eevee của mình, đối chiến một phút đồng hồ, chính là công sức mười năm huấn luyện, có thể nói là nó đã cực kỳ nỗ lực."
"Chính là sự ăn ý và ràng buộc giữa em và nó, mới có thể để chúng em thành công tiến vào Top 16, thậm chí đi càng xa."
Eevee lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.
Phóng viên Tiểu Song cũng lộ ra vẻ mặt bội phục.
"Phát biểu của bạn học Phương Duyên thật đúng là những suy nghĩ khác người, khiến người ta tỉnh ngộ nha! Nói cách khác, tất cả những biểu hiện ưu tú thể hiện ra trong trận chiến đều là do các em sớm thảo luận trước đó, đúng không?"
"Không sai, đều là động tác chiến thuật cả, hết thảy biến hóa thế cục trong trận, đều đã bị em nắm bắt trong chớp mắt."
"Cám ơn tuyển thủ Phương Duyên đã tiếp nhận phỏng vấn của chúng ta, các bạn khán giả trước màn hình, mọi người đã lãnh hội được chưa?"
...
Phỏng vấn kết thúc, video phỏng vấn hẳn là sẽ được cắt ghép chỉnh sửa và tung ra trong tối nay, để làm tuyên truyền cho trận tranh tài sắp tới.
Trên thực tế, các nhân viên phụ trách việc này cũng rất rõ loại video gì sẽ càng có tính nóng sốt...
Không có gì bất ngờ xảy ra, video phỏng vấn Phương Duyên được đặt vào vị trí bắt mắt nhất.
Bản thân Phương Duyên cũng không phải là người biết đầu tiên. Khi hắn nhận được tin video được chiếu, thì video đã nhanh chóng tích lũy được 100.000 lượt xem, và vẫn còn đang lục tục gia tăng.
Lưu Nhạc: Quá kinh, lão đại à, video phỏng vấn của ngươi hot rồi kìa, lượt xem bỏ xa mấy video khác cả mấy con phố, lúc này mới qua vài phút nha.
Phương Duyên: Thật à?
Phương Duyên không nói hai lời đoạt lấy điện thoại từ trong tay Eevee, cũng tìm được video phỏng vấn mình.
Video cuộc phỏng vấn này chính xác đã hoàn toàn nóng hổi phỏng tay.
Làn mưa đạn bắn phá liên tục này, đã lập tức hù ngã Phương Duyên.
Nhất là câu mà nữ phóng viên Tiểu Song hỏi trước khi kết thúc video: "Các bạn khán giả trước màn hình, mọi người đã lãnh hội được chưa?"...
"Không học được là không học được, abcxyz."
"Đều là chín năm giáo dục bắt buộc, vì sao hắn lại ưu tú như vậy!"
"Vì sao lại nghe có lý như thế?"
"666, phục ngươi rồi đấy." (666 là 六六六, phát âm gần giống 牛牛牛, nghĩa là Trâu Trâu Trâu, là từ ngôn ngữ mạng khen một ai đó trâu chó)
"Học, học nữa, học mãi!"
Ngoại trừ làn mưa đạn ra, phía dưới còn có một số lời bình khá dài.
Buồn bã ỉu xìu Long Ngạo Thiên: Không nghĩ tới lại có thể từ trong miệng một tân Huấn Luyện Gia nghe được kiến giải sâc sắc như thế. Trên thực tế hắn nói rất có lý, chẳng qua những trận đấu mà chúng ta tiếp xúc đến, còn không đến được đẳng cấp này. Ta nghe nói, những vị Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp đi thăm dò các bí cảnh kia, nguy hiểm đều là xuất hiện trong nháy mắt, căn bản không có bao nhiêu thời gian để Huấn Luyện Gia chỉ huy Pokémon. Phản ứng và phán đoán của Pokémon có đôi khi sẽ có thể quyết định cả sự tồn vong của một đội ngũ.
Cây nấm chuột túi: Là một thành viên trong đội giáo viên nhiều lần tham gia các cuộc thi ở đại học, ta có lời muốn nói. Mặc dù ta không rõ Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp là như thế nào, chẳng qua những kinh lịch trong các trận đấu đã qua đã cho ta thấy, khâu chỉ huy đã càng ngày càng khiến ta lực bất tòng tâm. Pokémon của ta có tốc độ phản ứng còn nhanh hơn so với ta, có đôi khi nó có thể tự phản ứng với đòn công kích, nhưng Huấn Luyện Gia như ta lại phản ứng không kịp. Thế nên việc dùng thuật ngữ chỉ huy càng ngày càng ít, đích thật là một loại trưởng thành của Huấn Luyện Gia, đương nhiên, tiền đề là phải chỉ huy chính xác.
Phương Duyên xem ngon lành say sưa, không nghĩ tới còn có người comment thao thao bất tuyệt dưới video của hắn, hắn hài lòng nhẹ gật đầu, sau đó lại dành thời gian trả lời Lưu Nhạc một câu: Chuyện ngươi nhờ ta đã làm được, có thể cua gái được hay không, phải xem chính ngươi rồi, nhớ khi về thì mời cơm ta đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.