Việc lặp đi lặp một chuyện mà bạn có thể cảm nhận được, lại không thể nói chắc chắn được khiến cho Kaitou cảm thấy thật sự mệt mỏi.
Nói theo một cách nào đấy, thà cho cậu phải đối mặt với các cơn ác mộng tử vong còn hơn là sống theo kiểu vô vị nhàm chán một mình.
Thật giống như trước đây xung quanh Kaitou có rất nhiều bạn bè thân cận, bỗng đột nhiên quay trở lại thời gian cô độc không có ai.
Dù rằng điều này đối với một người không nhớ gì thật sự phi lý, nhưng thói quen khi Kaitou làm một chuyện luôn luôn nghĩ tới đồng bọn của mình, và cảm giác cô độc thiếu vắng này làm cậu bắt đầu tỉnh táo hơn trong suy nghĩ của mình.
“Đây hẳn là… một sự xáo trộn ký ức?”
Rõ ràng là có ký ức thân thể, nhưng Kaitou có thể chắc chắn hiện tại trong đầu mình không thể nhớ đến bất cứ ai.
Cả thế giới bỗng giống như chỉ còn vỏn vẹn khu phố nơi Kaitou ở, nếu là Kaitou của trước kia, có lẽ cậu sẽ dễ dàng chấp nhận mọi chuyện.
Dù sao thì cuộc sống của cậu vốn đã nhàm chán rồi.
Nhưng mà…
Kaitou mỉm cười, xoay người rời khỏi giường của mình, tuy cậu không biết vì sao bản thân trở nên mơ hồ như vậy, nếu như chính mình đã không hiểu vì sao thói quen lại khác biệt với hoàn cảnh hiện tại, Kaitou chỉ việc thuận theo thói quen của mình.
Ngồi lên ghế đối diện đài máy tính, mặc kệ những tin nhắn được gửi từ các đồng nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pokemon-kaitou-izumi/2005706/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.