Cái chết và sự tình nguyện hi sinh của Hilder với Dragonite làm mọi người trầm lặng trong giây lát, dù rằng Hildert không phải là cái người tốt gì, nhưng tình cảm của ông và Dragonite vẫn khiến người khác phải ngưỡng mộ.
Bất quá mọi thứ chỉ dừng lại trong chớp mắt, dù sao thì vẫn còn nhiều thứ phải lo, đám thực vật này vậy mà vẫn chưa hề dừng lại? rốt cuộc là hạch tâm của nó ở đâu?
“Chết tiệt, đống thân cây này che mất đi hạch tâm rồi” Drasna mắng một tiếng, Mega Altaria lại dùng thêm một cái Draco Meteor để ngăn chặn đám thực vật.
Bọn chúng giống như có sinh mệnh bất tận vậy, trừ khi tiệt trừ được gốc rễ, nếu không bọn nó vẫn cứ thế mọc lên không ngừng lại.
Tình huống lây lan ra quá nhanh, Hildert và Dragonite chớp mắt đã bị nhấn chìm bên trong mở lộn xộn này.
Những người khác cũng cấp tốc tránh ra một bên, đám người của Dracol vẫn im lặng hành động, Kaitou cũng không vui vẻ gì, dù sao bên trên càng chấn động thì bên dưới cũng chẳng dễ chịu gì.
Bất quá có một điều mà cậu có thể vui mừng là.
“Phía dưới lòng đất không nhận phải quá lớn ảnh hưởng a!” Kaitou cùng Glaceon tiếp tục đâm thẳng về phía trước.
Lous tranh thủ lúc này quan sát tình hình bên trên sau đấy kể lại với Kaitou, mục đích của bọn cậu thật đơn giản.
Nếu chỗ của bản thân an toàn, vậy thì không có lý gì để mọi người ngừng lại, cứ tiếp tục tiến lễn để phá hủy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pokemon-kaitou-izumi/2005217/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.