Eri lãnh số tiền thưởng từ danh hiệu á quân xong mặt nàng chẳng đổi sắc rời khỏi nơi đó, đối với Eri thì chỗ này đã hết hoàn toàn hứng thú, Eri bây giờ càng muốn gặp lại Accel, vừa nghĩ tới hắn Eri mỉm cười vui vẻ. Chợt, nàng phát giác nãy giờ bản thân mình không giống thường.
Cứ hễ nhớ về Accel nàng lập tức lúng túng, tim đập rộn ràng tựa gần nhảy khỏi lồng ngực. Eri vội vàng tự khống chế chính mình, Accel hơi giúp đỡ khi nàng suy sụp kèm chút an ủi thôi. Hiện tại cả hai có riêng đường cần hướng đến, đừng vớ vẩn, Eri căn dặn như thế nhưng mới bình tĩnh chốc lát thì đã nhìn thấy Accel đằng xa.
Eri luống cuống tay chân, nàng vô thức xoắn tóc giả vờ ngó chỗ khác, phát giác Accel thậm chí không liếc mình một cái lập tức nóng. Eri tự hỏi: “Hắn rốt cuộc đang làm cái gì? Trông hắn rất bực bội, ai đó chọc giận hắn ư? Thật thú vị, phải mau chóng đến coi thử...”
Lẩm bẩm nửa giây, Eri lén lút theo dõi Accel, nàng quan sát rõ ràng hắn cũng đang đuổi sau một tên mặc đồng phục học viện Pokemon. Ít dạng ký ức đáng quên bỗng ùa vào, Eri từng học ở nơi đó nhưng quá chán và suốt ngày nhồi nhét các loại kiến thức sách vở. Cuối cùng Eri đưa quyết định đi du hành, đơn độc khám phá những vùng đất khá thử thách.
Kết quả là một tháng trôi qua, nàng bất bại và đúng thật du hành có vài thứ cực kỳ tuyệt vời, thoải mái tự do làm mấy điều mình thích. Eri chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pokemon-hanh-trinh-bat-tan/1086590/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.