Chương trước
Chương sau
Mawile không chút do dự liền làm theo, nó thép hóa cánh tay xong sử dụng sức tách một khối đá trên tường. Hít sâu một cái, Mawile canh góc ném cẩn thận vào tâm hố cát. Ban đầu có lệch phía trên nhưng đống cát giống như nhận biết vật lạ, từ từ mang theo khối đá trôi xuống. Accel và Ken hồi hộp chăm chú xem diễn biến thế nào.
Kết quả, Accel đã thành công dẫn dụ con Pokemon bí ẩn hiện thân. Nó ngay lập tức ngỡ rằng khối đá Mawile dùng đánh lừa là kẻ địch, trồi lên dùng chiếc hàm khỏe mạnh cắn nát rồi nhanh chóng biến mất. Tuy một khoảnh khắc ngắn ngủi, đầy đủ Accel cùng Ken thấy được toàn thân nó, bọn họ giờ đây có thể xác định trăm phần trăm loài Pokemon này.
Mệnh lệnh cho Mawile và Honedge bay cao một chút đề phòng, Accel với Ken tranh thủ bàn bước kế tiếp của kế hoạch. Accel bật lại cái đoạn video ngắn vừa nãy quay, một dạng Pokemon hình dáng giống kiến đất, vùng lưng màu cam, bụng trắng, phần đầu to hơn vì hàm quá lớn khiến nó di chuyển khá chậm nếu không có môi trường trợ giúp.
Accel không sở hữu thông tin Pokemon vùng Hoen trong Pokedex, may mắn ở chỗ đây là một loài di cư, tuy hiếm trường hợp xảy ra bất quá là chắc chắn tồn tại. Accel lập tức tìm kiếm hình ảnh của Pokedex sau đó gật đầu nói: “Đúng là nó, không thể nào nhầm lẫn được, Trapinch.”
Ken khoanh tay bắt đầu suy nghĩ đối sách, Trapinch, một loài Pokemon mang ba cấp tiến hóa. Hình thái đầu tiên nó là đơn hệ đất nhưng kể từ khi tiến hóa thành Vibrava nó sẽ song hệ thêm rồng nữa. Hệ rồng nằm nhóm khó đối phó, Accel còn nhớ ngày trước ở game mục đích hệ tiên được tạo ra là để ngăn chặn sức mạnh hệ rồng.
Càng khỏi nhắc đến lúc nó đã đạt hình thái mạnh nhất Flygon. Một loài Pokemon tương tự chuồn chuồn, trong game nó sở hữu một khả năng đặc biệt duy nhất gây thêm rắc rối cho đối thủ. Levitate giúp Pokemon trôi nổi hay có thể gọi là bay mà chẳng cần mang hệ này.
Còn thực tế, quá hiển nhiên khi Flygon có cánh nên Levitate không thể xem là một khả năng hoàn chỉnh được. Dẫu vậy nó vẫn quá mạnh, vừa cơ động lại vượt trội về tấn công vật lý. Nó dễ dàng khống chế cục diện trận đấu nếu biết điều chỉnh chiến thuật phù hợp.
Hiện tại nó chưa tiến hóa, đấy là một điểm đáng mừng. Hơn hết, một loài Pokemon hệ rồng đang nằm gọn trước mắt, Accel tất nhiên chẳng thể bỏ qua, hắn muốn bắt bằng được con Trapinch này. Tuy Pokemon mạnh yếu không phụ thuộc hoàn toàn ở hệ hay vẻ bề ngoài nhưng các loài Pokemon hệ rồng luôn có chỗ đứng rất cao đối với mọi huấn luyện gia. Chúng không sợ các hệ cơ bản chính là điểm mạnh nhất.
Không nói vô dụng trước hệ tiên, hệ rồng yếu thế trước cả băng, rồng. Bấy nhiêu vẫn chưa đủ giảm bớt sức mạnh của nó. Việc lửa, nước, cỏ, điện tác dụng lên chúng tương đối ít đã đủ nắm lợi thế so đa số huấn luyện gia. Kiếm một Pokemon hệ rồng, tiên, thép không bao giờ dễ dàng, vì thế tỉ lệ gặp đối thủ có ba hệ này giảm xuống đáng kể.
— QUẢNG CÁO —
Tóm gọn, thứ duy nhất nên lo ngại là các huấn luyện gia chuyên môn hệ băng hoặc mang Pokemon hệ băng cực mạnh về các chiêu thức đặc biệt trong đội hình. Accel tính toán cần làm cách gì vẹn toàn đôi bên, thật sự Ken hợp tác chia tiền thưởng thôi. Hắn có một quyền cạnh tranh bắt lấy Trapinch, đây mới là vấn đề Accel đang nghĩ ngợi.
Dường như hiểu thấu Accel đang suy nghĩ gì, Ken chợt bật cười một tiếng nói: “Ngươi cứ thoải mái thu phục nó nếu ngươi đủ sức. Ta sẽ không xen vào, chủ yếu ta vốn đã có một người bạn rất mạnh rồi.”

Dứt lời, Ken phóng to một quả Pokeball ném lên không trung. Ánh sáng chung những ngôi sao hòa cùng bạch quang, dần dần lộ ra hình ảnh loài Pokemon trên dưới xanh nhạt, hai bắp đùi cơ bắp nhưng đôi tay lại quá nhỏ nhắn, hình dáng trông tưởng khủng long. Miệng lộ hai chiếc răng nanh, phần đầu bạc cực kỳ cứng rắn tùy tiện đập nát sắt thép.
Nó rống một tiếng kế tiếp ánh mắt đổ dồn về phía Ken đợi lệnh. Accel đứng hình vài giây, lát hắn sốc nặng cứng miệng không mở nổi lời nhận xét, đứng trước mắt hắn chính là Bagon. Pokemon đầu đá đang đơn hệ rồng, tương lai hình dạng tiến hóa cuối là Salamence, song hệ rồng và bay, thêm nữa nó cũng là một trong đám Pokemon bán thần ở game Accel đã dự định phải thu phục được ít nhất một con.
Salamence lẫn loài Metagross đều tiếng tăm lừng lẫy trong vùng Hoen, vì chúng quá hiếm thấy và mạnh mẽ. Điểm khác biệt là chúng không bị đặt vào sách đỏ, số lượng chẳng ít đi hay đang hướng giảm dần theo thời gian. Do chúng cực khó thu phục, né tránh con người và sống ở những nơi thời tiết khắc nghiệt kèm một số khu bí ẩn.
Accel giọng lắp bắp: “Cái này... Ngươi... Ngươi đã đi đến bao nhiêu vùng đất đấy hả?”
Ken lắc đầu, cười trừ: “Sao nhỉ... Chắc gọi là ta hơi may mắn so người bình thường. Trên chuyến bay từ Kalos tới Johto, đặt chân xuống đăng kí ổn thỏa xong ta liền lạc đường. Lang thang khoảng nửa tuần gần một nơi sa mạc thì ta bắt gặp nó đang luyện tập bằng vài tảng đá khổng lồ, hứng thú trỗi dậy nên ta quyết định bắt luôn. Trận đó khá khó khăn, Honedge lẫn Bagon đánh đến mức thương nặng.”
Accel giật khóe miệng nghĩ thầm: “Đây là ngươi trúng độc đắc! May mắn nào điên rồ vậy chứ? Tại Johto bắt gặp bán thần của Hoen...”
Tên này thanh vận khí chắc chắn đang ở mức cao nhất, càng nói thêm khiến Accel càng khó tin. Bảo rằng không ghen tị thì giả dối quá nhưng nếu để Accel đánh đổi giữa Mawile và Bagon, tất nhiên không bao giờ hắn lựa chọn Bagon. Mawile đối với Accel là Pokemon không gì có thể thay thế được, giáo sư Oak muốn nghiên cứu một ngày hắn còn chẳng do dự từ chối ngay lập tức này. — QUẢNG CÁO —
Accel tự dặn lòng mặc kệ đi, Trapinch trước mắt quan trọng hơn. Chưa kể thế giới Anime không tồn tại các chỉ số nên không sao hết. Một hồi lâu sau bình tĩnh lại, Accel dò hỏi lần nữa: “Ngươi thật không cần con Trapinch kia à?”
Ken không chần chừ đáp: “Ừ, một Pokemon hệ rồng đã quá đầy đủ với ta. Có phải ta muốn làm chủ đạo quán đâu, đúng là hệ rồng mạnh thật nhưng lúc đụng độ trúng khắc chế cứng liền bó tay chịu trói. Ví dụ gặp Mawile của ngươi nếu không chiêu thức hệ lửa hay đất chống lại khác gì sắp khóc cạn nước mắt không? Thà duy nhất một con, ta có thể tạo chiến thuật bao quanh, lấy nó đóng vai trò trung tâm đội hình.”
Điều Ken nói cũng hợp lý, Accel đương nhiên biết, bởi thế hắn không quá tham mấy con rồng. Nói chuẩn thì tại vùng Hoen, Accel ưa thích Metagross hơn. Hiện thực đầu tiên cần nghĩ cách gì an toàn tiếp cận Trapinch đã, mấy cái hố cát kia rất nguy hiểm. Trên hết, cứ vật lạ rơi trúng là nó sẽ tự động tấn công, đấy không ổn chút nào.
Ngẫm nghĩ lâu Accel đành chịu, hắn xoa trán nói: “Chui xuống hố cát là đường duy nhất ta có thể làm nếu muốn thu phục nó. Mọi ý nghĩ khác đều vô dụng, nhưng từ thông tin Pokedex nói qua Trapinch mang thói quen tạo thành vô số đường ngầm dưới lòng đất. Dù không tí thương tích thành công tiến nhập hố cát, cần đối phó vấn đề lạc mất phương hướng kiểu gì bây giờ?”

Ken bỗng cau mày phân tích: “Đường do nó tạo đương nhiên chúng ta không thể đuổi kịp một khi nó tính trốn chạy. Cần kế hoạch chặn đứng mấy lối thoát hiệu quả! Lúc đó nó gấp rút đào đường mới sẽ tốn nhiều thời gian. Chính là thời điểm thích hợp để thu phục.”
Dành riêng một tiếng bàn luận kế hoạch, Accel và Ken cuối cùng thống nhất ý kiến xong chuyển lệnh cho Mawile với Honedge quay trở lại. Giải thích tương đối rõ ràng vài chi tiết cần chú ý xong chia thành hai nhóm.
Đứng nhìn chằm chằm những hố cát, Accel lẫn Ken nuốt ngụm nước bọt đồng thời nhắm mắt nhảy xuống. Accel ôm theo Mawile còn Ken vác Honedge sau lưng, nhờ cách này con Trapinch chỉ có thể lựa chọn một trong hai chỗ để xuất hiện, tức là một người chắc chắn an toàn tới được dưới lòng đất.
Hai Pokemon bảo vệ đều là hệ thép nên chiếc hàm cực khỏe của Trapinch suy giảm uy lực rất nhiều. Nếu ứng biến tốt thì người bị Trapinch tấn công cũng sẽ thành công đến nơi.
— QUẢNG CÁO —
Accel luôn luôn đụng trúng xui xẻo trong mấy trường hợp kiểu này, Accel đề phòng trước lệnh Mawile xài Iron Defense sẵn. Hắn đã đúng, con Trapinch trồi khỏi đống cát táp thẳng hướng Accel. Nhưng Mawile so nó nhanh nhiều lắm, sử dụng đôi tay đã thép hóa chặn hai hàm của Trapinch. Nó khựng lại, con ngươi đen hình ngôi sao thoáng kinh ngạc.
Trapinch hiểu bản thân gặp đối thủ mạnh, địa hình lợi thế nó vẫn không tài nào làm gì nổi Mawile. Nó thả lỏng hàm, rút xuống đống cát rồi biến mất, Accel vội vàng truy đuổi, đợi lúc hắn xuyên qua lớp cát chạm chân lên nền đất thì Trapinch đã sớm mất bóng.
Vốn dự tính điều này nên hắn không biểu hiện chút tiếc nuối nào. Accel quan sát xung quanh khắp nơi đều là những lỗ nhỏ xíu chỉ vừa Trapinch chui vào, giúp nó bảo vệ bản thân kiêm tấn công bất ngờ kẻ địch, còn là thông với nhiều đường ngầm khác. Accel mang Pokedex của mình xem xét thử tín hiệu, quả nhiên không thể thu sóng.
Tính trước, hắn đã liên kết với Pokedex và điện thoại của Ken, hiện tại Accel tự bật xác định vị trí xong truyền tới Pokedex Ken đang giữ. Một chức năng Accel muốn dùng hồi lạc chỗ khu rừng sương mù nhằm cầu cứu giáo sư Oak. Bây giờ nó được việc nhiều, Ken thành công nhận thông tin, Honedge trôi nổi ngay cạnh.
Ken nhiệm vụ là đi đến đúng chỗ điểm đỏ trên màn hình, tượng trưng cho nơi Accel đứng, kế đó khi thấy điểm của hắn và Accel chất chồng lên nhau chỉ việc lệnh Honedge đào phía trên hay sập phần đất đang đứng là có thể gặp lại. Biện pháp khá đơn giản nhưng hiệu quả tốt.
Kết quả thành công mĩ mãn, Accel và Ken tụ tập một chỗ. Accel cầm Pokedex liếc sơ lát: “Đúng là dưới lòng đất bản đồ hiện mỗi một màu đen thôi, chẳng tìm được đường chính xác. Từ bây giờ chúng ta chia ra lần lượt thử từng đường một sau đấy quay về vẽ bản đồ, nếu lỡ lạc cứ dùng cách cũ, đè tín hiệu rồi đào thông tầng đất.”
Ken gật nhẹ: “Được, ta đi lối này.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.